Suy ngẫm: Đời người có 3 cái SAI… (st-net)

Đời người giống như bàn cờ, đã xuất cờ là không thể rút lại. Một bước sai, bước bước sai, một phút bất cẩn, hỏng cả ván cờ. Vì vậy, sống ở đời, cái gì nên thận trọng hãy thận trọng, đặc biệt là ở 3 bước này, tuyệt đối không được sai sót.

01. Sai vì xem bè là tri kỉ

Đời người, may mắn nhất là gặp được một tri kỷ, bất hạnh lớn nhất là gặp phải bạn xấu.

Bạn bè tốt đưa bạn cùng tiến lên trên, bạn bè xấu sẽ kéo theo bạn xuống vực.

Tăng Quốc Phiên, một Nho gia nổi tiếng của Trung Quốc từng nói: “Thành bại đời người, đều nằm ở việc kết giao với những người bạn như thế nào, có ưu tú hay không, tuyệt đối phải thận trọng.”

Bạn bè quyết định định vận mệnh, bất hạnh lớn nhất đời người chính là xem bạn bè xấu là tri kỉ.

Hàn Tín (danh tướng bách chiến bách thắng, thiên hạ vô địch, được Hán Cao Tổ Lưu Bang ca ngợi là “Nắm trong tay trăm vạn quân đã đánh là thắng, tiến công là nhất định lấy thì ta không bằng Hoài Âm hầu.” thời Hán Sở tranh hùng của Trung Quốc) tin Tiêu Hà (thừa tướng nổi tiếng lúc bấy giờ) vô điều kiện, cuối cùng bị lừa vào cung, trở thành vật hy sinh của Tiêu Hà.

Biết người biết mặt không biết lòng, khi kết bạn với ai, hãy mở mắt cho to ra để nhìn cho rõ.

Tiếp tục đọc
Advertisement
Đăng tải tại Suy ngẫm, Đời Sống, Xã Hội | Bình luận về bài viết này

Tin Buồn: Con trai bạn Lê Hữu Sinh (bbt)

BBT vừa nhận được tin buồn:

Con trai bạn Lê Hữu Sinh (nk.66-73, PCT-ĐN) là hương linh Lê Hữu Huy sanh năm 1982. Quê quán Nam Phổ, Phú Vang, Thừa Thiên-Huế.

Vừa đột ngột qua đời vào lúc 04:30 giờ sáng Chủ Nhật 26.3.2023 (nhằm ngày mồng 5 tháng 2 nhuận năm Quý Mão). Hưởng dương 42 tuổi.

Hương Linh Cháu đã được nhập quan vào lúc 15:00 giờ ngày 26.3.2023.

Lễ Động quan vào lúc 14:00 giờ Thứ Tư ngày 29.3.2023 (nhằm ngày mồng 8 tháng 2 nhuận năm Quý Mão)

Sau Lễ Động quan, Hương Linh sẽ được an táng tại Nghĩa Trang Hòa Ninh, Hòa Vang, thành phố Đà Nẵng vào lúc 16:00 giờ Thứ Tư ngày 29.3.2023.

Toàn thể bạn học niên khóa 1966-1973 Phan Châu Trinh vô cùng thương tiếc và xin chia buồn cùng gia đình bạn Lê Hữu Sinh cùng tang quyến đồng nguyện cầu hương linh cháu Lê Hữu Huy sớm được siêu thăng tịnh độ.

Bạn học niên khóa 66-73 PCTĐN

Đăng tải tại Phân Ưu, Chúc Mừng | Bình luận về bài viết này

Suy ngẫm: “Thiên hạ có 5 chuyện chẳng lành” (Khổng Tử gia ngữ)

Trong “Khổng Tử gia ngữ” có một điển cố như sau: Một lần, Lỗ Ai Công hỏi Khổng Tử: “Nghe nói mở rộng dinh thự về phía đông sẽ không tốt, có thật vậy không?

Khổng Tử trả lời rằng: “Thiên hạ có năm việc chẳng lành, nhưng việc ‘mở rộng nhà về phía đông’ không phải là một trong số đó”.

Năm điều chẳng lành đó là gì?

Khổng Tử nói: “Tổn nhân nhi tự ích, thân chi bất tường dã; khí lão nhi thủ ấu, gia chi bất tường dã; thích hiền nhi dụng bất tiêu, quốc chi bất tường dã; lão giả bất kính, ấu giả bất học, tục chi bất tường dã; thánh nhân phục nặc, ngu giả thiện quyền, thiên hạ bất tường dã”.

Thứ nhất: Tổn nhân nhi tự ích, thân chi bất tường dã. (Làm tổn hại người để lợi ích cho mình, đó là chuyện chẳng lành của bản thân)

Ý nghĩa là làm gây tổn hại cho người khác để lấy lợi cho bản thân, sẽ mang lại điều xui xẻo cho chính mình.

Thứ hai: Khí lão nhi thủ ấu, gia chi bất tường dã. (Ruồng bỏ người già và chỉ chăm sóc nuông chiều trẻ con, đó là chuyện chẳng lành của gia đình)

Tiếp tục đọc
Đăng tải tại Suy ngẫm, Đời Sống, Xã Hội | Bình luận về bài viết này

Tránh chiếc áo từ bi (Hoàng Dũng Hùng / Theo: ncctv)

Chuyện xưa kể rằng, có một hiệp khách bôn tẩu giang hồ. Người này rất giỏi võ công, lại có tâm trừ gian diệt bạo, bênh vực kẻ yếu thế. Ngày nọ hiệρ khách đi ngang qua ngôi làng, gặp lúc bọn cướp đang cướp bóc của dân lành liền ra tay trừ bạo.

Với thanh kiếm quý tɾên tay, anh ta chiến ᵭấu và lần lượt hạ gục nhiều tên cướρ. Sau cùng tên đầu sỏ bỏ chạy vào một ngôi chùa ở cuối làng. Hiệρ khách đuổi theo, đến chùa anh tra kiếm vào vỏ rồi thận trọng đi vào chùa. Tới chánh điện, anh đảnh lễ Phật và sau đó đi tìm tên cướp.

Nhưng thật lạ hắn biến đâu mất. Hiệp khách đi vào hậu liêu, đến trai đường thì thấy một người mặc áo nhà sư đang ngồi quay mặt vào tɾong. Anh bước vào, định hỏi thăm, thì bất ngờ người này rút thanh kiếm giấu dưới gầm bàn, quay phắt lại phạt ngang một đường, tiếng kiếm rít trong gió nghe rợn người. Nhưng thật may, với võ công tuyệt đỉnh, hiệp khách ngả người ra sau, tránh được nhát kiếm chí mạпg ấy.

Ngay tức thì, hiệρ khách nhảy ra ngoài sân chùa rút kiếm giao ᵭấu với tên cướp. Và lát sau dân làng cũng kéo đến rất đông để chứng kiến trận so tài. Họ thấy một điều rất lạ là người hiệp khách chỉ tránh những đường kiếm hiểm ác của tên cướρ. Còn khi tấn công, anh ta chỉ cố đưa mũi kiếm của mình vào những vị trí nút thắt của chiếc áo cà sa mà tên cướp đang mặc… Với tuyệt kỹ của mình, người hiệρ khách cũng lần lượt phạt đứt những chiếc khuy vải của áo cà sa. Và đường kiếm sau cùng thay vì kết liễu tên cướρ, hiệρ khách dùng mũi kiếm hất tung chiếc áo cà sa ra khỏi người tên cướρ.

Tiếp tục đọc
Đăng tải tại Suy ngẫm, Đời Sống, Xã Hội | Bình luận về bài viết này

6 câu chuyện làm ta tỉnh ngộ (st-net)

1. Sâu sắc

Vừa rồi ở trong thang máy tôi thấy một cậu bé đang ăn kem. Xuất phát từ lòng quan tâm, tôi thuận miệng nói với cậu bé rằng: “Trời lạnh như thế này, ăn kem sẽ có tác hại đối với cơ thể của cháu đó”.

Cậu bé nói với tôi rằng, bà ngoại của cậu đã sống đến 103 tuổi.

Tôi hỏi: “Sống thọ là do bà thường ăn kem à?”

Cậu bé nói: “Không phải, bà ngoại cháu cả đời không bao giờ chọc mũi vào chuyện của người khác”.

Sâu sắc quá. Cuối cùng tôi cũng đã biết tại sao mình yếu và già sớm như thế này. Thì ra là do cả ngày lo lắng quản việc vô ích mà ra.

2. Nhọc lòng

Hiện nay những kẻ lừa đảo rất nhiều. Vừa rồi tôi xem bản tin có nói rằng có một số chủ tài khoản ngân hàng phát hiện ra số tiền mấy trăm triệu trong tài khoản của mình không cánh mà bay.

Thế là tôi vội vàng đạp xe đến ngân hàng, cắm ngay thẻ vào máy ATM và nhập mật mã. A, tốt quá, 100.000 đồng vẫn còn nguyên. Lúc này tôi mới thở một hơi nhẹ nhõm.

Tức chết đi được. Sau này quyết sẽ không xem bản tin nữa, nhọc lòng quá.

Nhưng bước ra khỏi ngân hàng, tôi lại càng nhọc lòng hơn. Bởi vì 100.000 đồng vẫn còn trong tài khoản, nhưng chiếc xe đạp của tôi đã biến mất rồi.

Tiếp tục đọc
Đăng tải tại Suy ngẫm, Đời Sống, Xã Hội | Bình luận về bài viết này

Thơ: Mẹ tôi (Lộc Tịnh)

Lau nước mắt vì con lam lũ

Thấm mồ hôi bởi số nhọc nhằn

Hàng nghìn, hàng vạn gian truân

Quê nghèo vất vả, phong trần gió sương

Dù khốn khổ luôn nhường hạnh phúc

Dẫu gian lao vẫn chúc yên bình

Đời bạc bẽo, kiếp lênh đênh

Thơ nào viết đủ nghĩa tình mẹ tôi

Thiên thu sống không rời tay mẹ

Tuế nguyệt cười chẳng rẽ đường duyên

Ân sâu, nghĩa nặng chưa đền

Vần thơ dang dở con xin tặng người.

Lộc Tịnh

Đăng tải tại Cha Mẹ, Đời Sống, Xã Hội | Bình luận về bài viết này

Thơ: Mẹ như trời biển bao la (Hoài Thương)

Mẹ ơi đêm đã khuya rồi

Ở bên hiên vắng con ngồi đếm sao

Nỗi niềm gửi tới trời cao

Lệ cay khoé mắt lẫn vào bóng đêm.

Hiu hiu gió lạnh bên thềm

Tâm tư trĩu nặng càng thêm vỡ oà

Cuộc đời bao nỗi xót xa

Phủ lên mái tóc mẹ già của con.

Trách mình chữ hiếu chưa tròn

Tuổi già chân yếu mẹ còn chuân chuyên

Hao gầy giấc ngủ chẳng yên

Tiếp tục đọc
Đăng tải tại Cha Mẹ, Đời Sống, Xã Hội | Bình luận về bài viết này

Cha Mẹ yêu con (st-net)

“Mẹ yêu con bằng máᴜ, bố yêu con bằng lời”: Cha mẹ nào mà chẳng thương con

Cha mẹ ăn một miếng ngon, cũng nghĩ tới con đầu tiên.

Sẩy mẹ thì liếm lá gặm xương. Người đàn bà yêu đứa con của họ bằng một tình yêu máu thịt, sẵn sàng hy sinh tính mạng để cho con được sống. Vì vậy, nếu đàn ông chỉ yêu con bằng lời nói thoảng qua thì đừng vội tranh giành đứa trẻ ấy với vợ mình.

Sinh ra một đứa trẻ, chín tháng mười ngày, đàn bà chịu bao nhiêu áp lực về tâm lý và thể xác. Họ yêu con từ trong trứng nước, từ những cái búng đạp yếu ớt khi con mới thành hình. Ngày sinh con ra, đàn bà như con cua vừa lột vỏ, yếu ớt nhưng lại băng mình qua biết bao đêm trắng để thức cùng con. Nhiều đàn bà đã ôm đứa con máu thịt của mình trên tay suốt ba tháng ròng rã khi con khó ngủ, khi con khóc đêm.

Tình yêu của đàn bà với đứa con của mình được đo bằng những đêm trắng, những lúc chập chờn ngủ mà chỉ sợ con ho, con khóc. Tình yêu ấy hằn lên trên từng vết rạn da khi con chào đời. Vì con, ngay cả khi hạnh phúc hay bất hạnh, đàn bà sẵn sàng đánh đổi tất cả, sẵn lòng vứt bỏ người chồng bội bạc, sẵn sàng tay trắng đi ra khỏi nhà.

Họ chỉ cần một thứ tài sản duy nhất khi ra đi: đứa con!

Tiếp tục đọc
Đăng tải tại Cha Mẹ, Đời Sống, Xã Hội | Bình luận về bài viết này

Thơ về Mẹ: Con về rồi… Mẹ ơi… (Thúy Nguyễn)

Con về rồi… Mẹ nghe tiếng con không…

Mẹ ở đâu… Để con còn gọi mãi

Con không biết… hay mẹ ơi có phải

Mệt mỏi rồi… Mẹ chẳng đợi nổi con ???

Con về rồi… Mẹ không phải mỏi mòn

Khi giông gió, hay nắng vàng đổ lửa

Con đi làm xa… Mẹ ngồi chờ cửa

Mắt mẹ lệ nhòa cứ nhớ, lại mong…

Con về rồi… Trời nay chẳng phải đông

Sao con thấy lòng chông chênh, giá lạnh

Con thèm quá… tay mẹ ôm con chặt:

Tiếp tục đọc
Đăng tải tại Cha Mẹ, Đời Sống, Xã Hội | Bình luận về bài viết này

Thơ: Tuổi xế chiều (st-net)

Tuổi xế chiều

rồi ai cũng trải qua

cứ vui vẻ bởi đó là quy luật

buồn hay vui đâu phải là duy nhất

cứ bình tâm chân chất sống an hoà.

Tuổi xế chiều

rồi ai cũng trải qua

sẽ đến lúc tất cả là kỷ niệm

bởi thăng trầm hỏi làm sao đong đếm

tự lòng mình kiểm nghiệm những ngày xa.

Tuổi xế chiều

rồi ai cũng trải qua

Tiếp tục đọc
Đăng tải tại Cha Mẹ, Đời Sống, Xã Hội | Bình luận về bài viết này