
Cảm xúc giao mùa cứ bâng khuâng, chống chếnh, như uống cạn men say của đất trời. Mây trắng cao dần lên đẩy chân trời xanh về xa lắm, con sông lười biếng lững thững trôi như ngủ quên trước tháng 4.
***
– Tháng tư bắt đầu bằng một mảnh trời xanh. Như người ta thường nói “Có đi qua những ngày mưa mới yêu hơn những ngày nắng”. Mới hôm nào, mặt trời đi vắng. Con đường trước nhà lầy lội những sình đất. Những hàng cây ủ rũ xám xịt. Quần áo đẹp đẽ xếp lại. Cô bé nhà bên mặt phụng phịu chui vào chiếc áo mưa để đi làm. Đất trời buồn bã như thế, làm điệu để đẹp với ai?
Tiếp tục đọc