(Kính dâng hương hồn bạn TRẦN DUY PHÚ)
Biết là “một cõi đi về”
Nhưng sao thấy quá tái tê phận người!
Sáu mươi năm, mấy bận cười?
Trời cao còn nỡ hái tươi gieo sầu!
Trải qua một cuộc bể dâu
Mình vừa nối lại nhịp cầu tri âm
Tái ngộ xiết mấy tình thâm
Nhưng chưa vãn chuyện đã tầm chia tay!
Kịp mừng cuộc sống hôm nay :
Cửa nhà ổn định, đủ đầy cháu con
Vợ chồng hạnh phúc sắt son
Bệnh không, tật chẳng, người còn đương sung …
Vậy mà đời thật vô cùng
Bạn lâm bạo bệnh
Cáo chung phận người!!!
Ta nên khóc hay nên cười
Phù du một kiếp mười mươi còn gì!
Thôi Phú thanh thản mà đi
Nén hương xin đốt, biệt ly bạn hiền.
Trương Thoại Hồng