Sáng thứ năm, Trời giăng giăng mây xám.
Che kín bên kia, phủ đặc bên này.
Mang nỗi buồn về người em xa xứ.
Em giỗi hờn, Anh chờ đợi mây tan.
Qua thứ sáu, Trời không mưa không nắng,
Nơi chốn nao, lặng lẽ tiếng em cười.
Anh ở đây, lòng nghe thêm quạnh vắng.
Thương người tình, còn mãi tiếc xuân tươi.
Thứ bảy, là những ngày ta xa cách.
Em đi bên chồng, hình bóng anh tan!
Bên con, em có nghe sóng ngỡ ngàng!?
Còn anh, thôi em cũng đành giấu kín.
Trời tháng năm, sớm mưa dầm rả rích,
Chủ nhật buồn, làm má em mờ phai.
Hỏi tại ai, em vương sầu thầm nhớ?
Ừ! Tại anh, trao em tiếng thở dài!!!…
Diệp Văn Tào