Bạn tôi, Mai Văn Chung – P. 2/4 (Trần Hoa)

Bạn tôi – Mai Chung (2/4) – 31.03.2011

Bài đã đăng ở Blog cũ ngày 31.03.2011 với tựa BẠN TÔI – MAI CHUNG (2)

Vừa qua viết đến Mai Văn Chung tôi chỉ đề cập đến những kỷ niệm, chuyện xa chuyện gần. Thế nhưng MChung vẫn luôn có cái gì đấy mà tôi, có lẽ là người gần, và tiếp xúc hay biết nhiều chuyện liên quan cuộc sống MChung lắm đấy, nhưng đó là khía cạnh cá nhân chứ chuyện khác của MChung mà tôi muốn đề cập đó là cảm tình trong thân phận, cảm tình với bè bạn, cảm nhận của tình yêu và với người yêu… cùng những cảm nhận riêng tư khác…

Trong một cảm nhận về tình bạn (có lẽ dành cho một người bạn đã khuất núi), MChung đã viết:

Khóc bạn
Ngọn gió chiều thổi qua phần mộ vắng
Tháng giá buồn, xiêu vẹo giữa trời xanh
Ta về đây, đem chén rượu tình nồng
Thăm bạn cũ, bạn về đây chứng giám.

… Người đi rồi lòng ta đau xót lắm
Chìm lìa bầy, rũ cánh chẳng muốn bay
Hôm nay đây, ta và bạn cùng say
Bạn một chén, ta một ly, hai ta cùng cạn.

… Tình bạn già, ba mươi năm cách biệt
Bạn trong ta, và ta vẫn trong người
Gặp nhau rồi, sao bạn bỏ cuộc vui
Ta ở lại, ruột gan đau như cắt.

… Nén hương tàn, và mây chiều xuống thấp
Giã biệt bạn hiền, trong nỗi nhớ niềm đau
Nếu âm dương chỉ cách một khoảng thôi
Bạn chắc hiểu, điều mà ta đang nghĩ…

Đọc vẫn thấy chút xót xa, kỷ niệm đọng lại: ”Hôm nay đây, ta và bạn cùng say/ Bạn một chén, ta một ly, hai ta cùng cạn…” và ”Giã biệt bạn hiền, trong nỗi nhớ niềm đau/ Nếu âm dương chỉ cách một khoảng thôi/ Bạn chắc hiểu, điều mà ta đang nghĩ…”. Không biết đang nghĩ gì??? Chắc nghĩ đến mối tình bè bạn lúc còn…

Hay nói về một tình yêu, mà ai trong chúng ta cũng biết, cũng cảm nhận… Nhưng nói về ”tình” hay định nghĩa chữ ”tình yêu” thì đâu ai cắt nghĩa được…. mà nhà thơ Xuân Diệu cũng đã phải thốt lên:

Làm sao cắt nghĩa được Tình Yêu…
Có nghĩa gì đâu một buổi chiều
Nó chiếm hồn ta bằng nắng nhạt
Bằng mây nhè nhẹ, nắng hiu hiu… (Vì sao-Xuân Diệu)

Hay:

Yêu là chết ở trong lòng một tí
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu. (Yêu-Xuân Diệu)

Thế nào là một tí, và sao lại yêu mà chắc được yêu… hay không được yêu… Chắc chỉ có người trong cuộc mới biết rõ thế nào, và cảm nhận nó ra sao??? Chứ người ngoài cuộc thì chịu thua…

(Hà Thủy ơi… Cái này chắc phải nhờ Hà Thủy, với những chiều sóng nước sông Hương phân giải hay chia sẻ giúp… và qua những kỷ niệm cùng dạo mưa, cùng che dù ngây ngô… chắc hiểu được và nói ra được. Phải không????)

Mà bây giờ MChung lại đánh vần sai chữ tình, TÌNH với chỉ 4 mẫu tự T-I-N-H rồi có dấu huyền nằm ngang trên mẫu tự I, mà thật tôi cũng không hiểu cách đánh ra sao, nhiều cách mà (cách ráp vần, vần ngược, vần xuôi…, hay cả cách vần từng chữ ráp lại) sao sai??? Đâu thể nào sai được. Đơn giản mà? Sao vậy??? (Lại phải nhờ thằng Miệt Dưới với nhiều kinh nghiệm từ Nam chí Bắc rồi từ Liên Sô, Mã Lai, đến cả Thái, Hàn… và cả luôn cất giữ ”khăn lau mũi” cất giữ với mùi hương… suốt cả không biết bao lâu, rồi là mùi gì nữa??? Cắt nghĩa hay ráp vần giúp). Hay lại phải nhờ Thầy Chí Trung cũng với Hương mà muốn cho Hương bay đi nhưng lòng vẫn xao xuyến với Hương… Hay là anh bạn ngồi một mình bên ly cà phê than than thở thở, nhớ ai ai biết… để rồi cuối cùng chẳng biết sao đổ lỗi dồn cả về Trần Văn Tân… Một cách chạy tội vô tội vạ… Thiệt là bạn với bè…

Hay qua bài Gửi Hương cho gió mà nhà thơ Xuân Diệu đã phải nhập đề bằng 4 câu:

Biết bao hoa đẹp trong rừng thẳm
Đem gửi hương cho gió phụ phàng
Mất một đời thơm trong kẻ núi
Không người du tử đến nhằm hang!

Va ta cùng với MChung xem MChung nói sao về về Tình nhá….Tình…

Anh đánh vần sai chữ tình em có biết
Nên lao đao, lận đận suốt nhiều năm
Tình yêu ơi, sao thật khó đánh vần
Tê, I, anh hát, chữ tình nhiều biến hóa.

Anh níu trăng xuống gần và hỏi nhỏ
Trăng ơi trăng, ta muốn tỏ đôi lời
Tình là chi mà cay đắng tả tơi
Tình ngang trái…. hay tu là cội phúc.

Anh bất động nhìn rêu phong bao phủ
Tháng ngày qua, hằn dấu vết ngậm ngùi
Tiếng kinh chiều, theo gió thoảng đìu hiu.
Người còn sống, mà mộ tình xanh cỏ.

Như con ốc, trời sinh ra lầm lối
Mang trên lưng khối dĩ vảng u sầu
Kỷ niệm về choáng ngợp nỗi thương đau.
Anh lê lếch qua tháng ngày phiền muộn.

Rồi đang ngây ngây ngất ngất từ nghiệt ngã, trái tim hoang (không biết lang thang ở đâu) mà chỉ thấy đề cập nghèo, đổi đời, rồi nhìn trăng, mây gió nước đến rừng có bướm có cây rồi tiễn tình. Tình mà tiễn thấy cũng lạ…

Rồi tiễn tình đâu không biết, không thấy chỉ thấy vì đó là em đến cả nắng hạ em về. Nắng hạ không biết ở đâu, Nam Bắc, Đông Tây… nhưng ”Em về, nắng hạ vây quanh”. Nắng hạ (mùa hè) gắt lắm mà vây quanh chắc là em bị thui mất… hay là em là ”bê thui”, bị cắt xéo cùng bàn nhậu với vài ly bia hay vài chai đế cay cay, nồng nồng… Cái này chắc cũng phải nhờ đến chuyên gia Hà Thủy gở giùm…

Nắng hạ em về
Buổi trưa nắng gắt em về
Lòng anh đau xót não nề đắng cay
Thương em dáng nhỏ thân gầy
Vai mang nắng hạ, tim mang tình sầu.
Ngồi trông chiếc lá trên cành
Nhởn nhơ trong gió, lá nào biết chi
Gió đưa lá vội bay đi
Tiếc thay kiếp lá, nửa đời còn xanh.
Em về nắng hạ vây quanh
Nhởn nhơ trong nắng, qua đồi mênh mông
Thương em, cá chậu, chim lồng
Vai mang nắng hạ, vượt đời gian truân.

Nhưng thôi để tạm kết thêm một bài khác nói về Mai Chung với Blog (đã nhập cuộc qua mail trao đổi giữa BBT và MChung), ta thử xem sao MChung cứ trách mình ”Vì yêu em, ta trở thành ngớ ngẩn/ Nhìn mặt trăng, ta cứ ngỡ trời chiều”… Lạ à nghe đâu có người nào là không ngớ ngẩn, dại khờ khi ywêu nhyau đâu? Vì nếu không dại, không khờ, không ngớ ngẩn, ngu ngơ thì chẳng là tình yêu trái lại khi yêu mà tất cả người yêu và được yêu đều tỉnh thì là cuộc tình có tính toán và thường gọi là tình theo thời gian (ý riêng của người viết). Thôi ta xem thử Vì, và Vì sao khi yêu ta dại, ta khờ….

Vì…
Vì yêu em, ta trở thành ngớ ngẩn
Nhìn mặt trăng, ta cứ ngỡ trời chiều
Tình yêu nầy, không giới hạn không gian
Và thời gian, đêm ngày, em là người ta nhớ nhất.

Vì yêu em, ta trở thành thơ thẩn
Mơ chuyện Đào Nguyên, Lưu Nguyễn, lạc chốn bồng lai
Rồi từng đêm, trăn trở giấc mộng dài
Thấy mình ca hát, đùa vui, bên em, nàng tiên bé nhỏ.

Đó chỉ là tạm lướt qua một đoạn đời, một đoạn cảm tình dành cho bạn bè, chính thân phận, và tình yêu… của MChung.

Tập thơ Nguyên Quán (1) vỏn vẹn 39 bài ngắn gọn nhiều thể loại… nhiều đề tài – chắc cũng dần dần tải đến cư dân Blog 12 đọc chơi… nay mai…

Và trân trọng giới thiệu MChung với cư dân Blog 123PCT.

Trần Hoa

Advertisement

About motthoi6673pctdn

nơi gặp gỡ của các chs nk 6673 pctdn và thân hữu
Bài này đã được đăng trong Bạn Bè. Đánh dấu đường dẫn tĩnh.

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s