BBT. Thầy Trần Đại Tăng nguyên là một giáo sư dạy toán nhưng Thầy cũng là một văn, thi sĩ với nhiều tập thơ, văn … đã phát hành. BBT xin giới thiệu một bài thơ của Thầy với bút hiệu.
Thầy Ơi!
Thưa thầy ! Chiều nay về thăm trường cũ
Đứng bên cổng trường con ngắm hàng cây
Cây phượng già vẫn đổ lá bay bay
Con buột miệng gọi tên thầy rất khẽ.
Sân trường đó cả một thời trai trẻ
Con tung tăng ngày hai buổi nô đùa
Bóng dáng thầy bên bục giảng sớm trưa
Vẫn thấp thóang sao bây giờ chẳng thấy.
Con vẫn nhớ những lời văn bóng bẩy
Những câu thơ tình tứ ngọt ngào
Tiếng thầy trầm theo gió cuốn bay cao
Sao rung động và yêu thương đến thế !
Chiều hôm nay trên hành lang nắng xế
Con một mình tựa cửa lớp nhìn ra
Tiếng giảng bài thầy một thuở thiết tha
Bỗng văng vẳng mơ hồ đâu đó.
Mấy mươi năm chắc gì thầy còn nhớ
Đứa học trò ngày xưa ấy : con đây
Dạn phong trần đời lăn lóc chua cay
Vẫn ôm ấp tình yêu thầy son sắt.
Vẫn mơ ước được một lần gục mặt
Trên vai gầy trong tay ấm thầy xưa
Mái tóc thầy sương muối điểm lưa thưa
Để thổn thức như những ngày bé dại.
Thưa thầy ! Chiều nay con trở lại
Bên trường xưa con đứng nhớ ngẩn ngơ
Gọi “thầy ơi” tiếng gọi nhẹ như mơ
Nhưng nước mắt lại đầm đìa hai má.
Trần Hoan Trinh