Thơ: Xin em là tri kỷ đêm nay (Trần Hoan Trinh)

Xin em là tri kỷ đêm nay
Trời ngòai kia mưa cuộn gió lay
Chăn chiếu vô tình nên cứ lạnh
Thèm một bờ môi, thèm một vòng tay.

Xin em là tri kỷ đêm nay
Ta một đời lạc bạn xa bầy
Thân thiết người đi người phụ rẫy
Thiên hạ vô tình như cỏ cây.

Xin em là tri kỷ đêm nay
Hãy ôm đàn và so lại dây
Hát ta nghe khúc tình ca lỡ
Để ta nổi chìm theo tiếng mưa bay.

Đêm bao nhiêu canh mà mong tàn ?
Đời bao nhiêu năm mà thở than ?
Sông bao nhiêu sâu mà sông cạn ?
Yêu bao nhiêu lần mà dối gian ?

Hãy đưa tay đây nắm tay này
Má sát thân kề dẫu phút giây
Tóc đó tóc đây nhiều sợi bạc
Còn sợi đen nào cho nhau đây !

Này uống cạn ly cho đỡ buồn
Thôi đừng thao thức chuyện mười phương
Rượu long lanh ướt bờ môi lạnh
Em đẹp yêu ma đẹp dị thường.

Mới một ly thôi đã gục đầu
Má ngà hai giọt lệ lăn mau
Ta quay quắt nhớ nghìn năm trước
Có kẻ một đêm bỗng bạc đầu !

Ta gục vai em buồn vô cùng
Gần bên nhưng vẫn cách trùng trùng
Hai tâm hồn sạn chai lăn lóc
Bỗng thấy đêm nay gió lạnh lùng !

Trần Hoan Trinh

Advertisement

About motthoi6673pctdn

nơi gặp gỡ của các chs nk 6673 pctdn và thân hữu
Bài này đã được đăng trong Văn Thơ. Đánh dấu đường dẫn tĩnh.

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s