Thơ: Xin cho tôi làm kiếp đá già (Diệp Văn Tào)

Con sẽ không cảm ơn Trời Đất.
Vì đã nắn nót hình hài con,
Dù không đủ thước tấc,
Nhưng cũng được gọi là người.

Con cũng không cảm ơn Ông Trời.
Vì đã tạo ra con làm người,
Để con biết khóc, biết cười,
Biết yếu đuối, biết buồn vui.

Tôi sẽ không cảm ơn cuộc đời.
Vì đã cho tôi biết nói.
Tôi sống giữa đời gian dối.
Nên trong tôi mang đầy tội lỗi.

…….Xin cho tôi đừng làm kiếp con người!!!

Con sẽ xin cảm ơn Trời Đất
Nếu cho con làm kiếp đá cuội già.
Đứng ngả nghiêng giữa vùng trời bao la.
Mặc rêu phong phủ kín, mặc bão tố phong ba.

Nếu con là đá thì…
Bên rừng xanh, con là Thần Tượng,
Bên đời mình, con nuôi lý tưởng,
Bên thú dữ, con là Thần Thánh.
Bên thác ghềnh, con là bạn tri âm.
Bên vực thẩm, con không bao giờ sợ ngã.

Nếu con là đá thì…
Vầng Nhật Nguyệt soi sáng ngày đêm trái tim bằng đá.
Người yêu của con sẽ là nàng đá có hoa
Nhan sắc nàng sẽ chẳng phôi pha,
Và tình yêu chúng con cũng chẳng nhạt nhoà.

…….Xin cho tôi làm kiếp đá cuội già.

Diệp Văn Tào

Advertisement

About motthoi6673pctdn

nơi gặp gỡ của các chs nk 6673 pctdn và thân hữu
Bài này đã được đăng trong Văn Thơ. Đánh dấu đường dẫn tĩnh.

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s