Hình Phà Cần Thơ
Hôm qua nhận được e-mail của mệ Hà Thủy từ Mỹ than rằng Cali lúc nầy lạnh quá nên mệ và mấy thằng như Lê Văn Việt, Vĩnh Châu đứa nào cũng bị teo chim cả rồi, cái chuyện nầy khiến cho tôi suy nghĩ cả ngày và có một vài nhận xét như sau : Trên đời nầy cái chi cũng tương đối, có nóng thì phải có lạnh, có khi teo thì cũng phải có lúc nở, lạnh thì teo nóng thì nở, đó là lẽ tự nhiên của tạo hóa …. cũng may ở Mỹ có mùa nóng thì cũng phải có mùa lạnh , mùa nóng mấy ông ‘ nở ” đã điếu rồi thì mùa lạnh mấy ông “teo” lại thôi, chứ nếu nóng quanh năm khiến cho mấy ông “nở ” hoài thì … .bà nào mà chịu đời cho thấu mấy ông.
Mặc dù nóng lạnh, teo nở là luật của tạo hóa nhưng nó cũng có trường hợp ngoại lệ, ngoại lệ đó chính là Đà Nẵng, vì Đà Nẵng nằm gần nước Lồ (Lào) nên thường bị ảnh hưởng của gió Lồ do đó khí hậu của Đà Nẵng có thể nói là nóng quanh năm khiến cho bọn cựu học sinh Phan Chu Trinh Đà Nẵng hầu như nở all the time, 24 hours a day 7 days a week.
Có thể đây là lý do giải thích chuyện “gây lộn gậy lộ, mất đàng kết” giữa bọn cựu học sinh Phan Chu Trinh Đà Nẵng hay chăng ?
Nghe nhạc: Sông Nước Cần Thơ , Sáng tác: La Tuấn Dzũng – Ca só Bích Phượng
(Lời nhạc xem Phụ chú ở cuối bài)
Nói đến chuyện chim chóc khiến tôi nhớ lại năm 1977 và chiếc phà Bắc Cần Thơ, lúc đó trước khi bỏ nước ra đi tôi ước muốn một lần được nhìn tận mắt sông Cửu Long, một con sông nổi tiếng nhất của đất nước cho nên năm 77 tôi xuống Cần Thơ thăm Hoa Lu trước khi vĩnh viễn xa quê hương, trong khi chờ phà để qua sông Hậu Giang ở Bắc Cần Thơ, nhiều cô em bán chim rô ti mỗi xâu khoảng 4 con mời tôi mua chim với lời mời hết sức dễ thương :
– Anh ơi, ăn chim em đi anh, chim em thơm lắm anh ơi.
Cô khác thì :
– Chim em nhổ sạch lông rồi, ngon lắm anh ăn dùm em anh ơi.
Thương quá những cô em ngày đó, Hậu Giang vẫn còn đây mà mấy cô nay ở đâu ?
Lần đó đứng trên chiếc phà Bắc Cần Thơ nhìn xuống dòng nước đục ngầu phù sa tôi thề với chính mình là sẽ không bao giờ tôi đặt chân lên trên chiếc phà nầy nữa, năm đó tôi 23 tuổi (1977) đến năm 2010 tức là 33 năm sau, lần đầu tiên về Việt Nam và lần nầy đi trên cầu Cần Thơ (lúc nầy không còn phà nữa) tôi đã ứa nước mắt, từ đó trong 3 lần về Việt Nam thì lần nào tôi cũng đi Cần Thơ.
Trong một chừng mực nào đó thì có thể nói tôi cũng chưa phạm lời thề, lần đó tôi thề là sẽ không bao giờ tơi đặt chân lên chiếc phà Bắc Cần Thơ nữa nhưng đâu có ai cấm tôi đi Cần Thơ trên chiếc cầu Cần Thơ có phải không các bạn ?
Trong thời gian ở Việt Nam phần lớn tôi ở Sóc Trăng vì chị Phương bịnh (lần tới tôi đi Việt Nam không chắc còn gặp chị hay không), cả ngày đi ra đi vô cũng buồn cho nên tôi bảo mấy đứa cháu mỗi ngày chúng mầy hốt hết mấy tờ báo, báo gì cũng được về đây cho tao đọc cho đỡ buồn và tui đọc được mẫu tin sau đây về chuyện chơi chim.
Những đại gia ở Sài Gòn có một thú chơi mới là thú … chơi chim, hàng ngày vào buỗi sáng họ (nam có nữ có) mang những con chim quí, chim hiếm, có con giá đến 10,000 USD ra một cái công viên ở Sài Gòn khoe chim với nhau, có hai ngài đại gia xích mích, gây gỗ với nhau vì hai con chim, một ngài nói với ngài kia như sau :
– Con chim của mầy hót hay thì có hay đấy nhưng nó là con chim lại cái (pê đê, bóng) như ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng làm sao mà so với chim của tao được, chim tao vừa hót hay vừa đá giỏi.
Tức khí người bị chê chim lại cái co giò đá cái lồng chim của thằng cha kia bay ra giữa đường, không may lúc đó có một chiếc xe 4 bánh chay ngang qua cán con chim dẹp lép.
13/1/13 Tặng người bạn cũ có tên là ….10@
Hùng Nam cực
Phụ chú: Lời ca khúc Sông Nước Cần Thơ, Nhạc và lời: La Tuấn Dzũng – Trình bày: Bích Phượng
Cần Thơ quê em sông nước dạt dào/ Phù sa mênh mông bát ngát phì nhiêu
Ruộng đồng bao la, lúa hai mùa đời no ấm/ Nương sắn rau dền, cây trái ngọt ngào thơm ngon
Dòng sông thân thương tưới mát đôi bờ/ Chằng chịt quanh co, như nhện giăng tơ
Thuyền bè ngược xuôi siết chặc tình nồng thôn xóm/ Câu nói chân thành man mác ngọt lời ca dao
ĐK: Ầu ơi!
Tiếng mẹ ru con trên chiếc thuyền con/ Rời bến Ninh Kiều tim tím lục bình trôi
Nhìn ra Sông Hậu bềnh bồng mênh mang quá/ Về Cái Răng rồi, nghe tiếng hò trên sông
Hò ơi!
Cái Răng, Ba Láng, Vàm Xáng, Phong Điền/ Cần Thơ sông nước nối liền tình nhau
Ruộng đồng, cây trái, luống rau/ Cá tôm đầy lưới, cùng nhau hát hò
Bà ba thân thương, nón lá dịu hiền/ Mộc mạc hồn nhiên, em gái miền Tây
Bềnh bồng sông nước, nhịp máy chèo xuồng ba lá/ Vọng cổ ngọt ngào nghe lưu luyến tình quê hương
(hát lại Điệp Khúc)
Bềnh bồng sông nước, nhịp máy chèo xuồng ba lá/ Vọng cổ ngọt ngào nghe nhớ quá Cần Thơ ơi.