Mẹ cho tôi một chiếc áo da
Áo da tôi mặc cho tới già
Ăn cơm, ăn phở mà không lớn
Nên giờ chỉ thấy còn xương da.
Người ta cứ bảo sao kỳ lạ?
Ngày ngày cứ mãi sống bê tha
Rượu vào một lít, lời ra rả
Bởi vì… tôi là một “đại da”
————-
(Diệp Viễn Du thân tặng các bạn già… Khà khà khà….)