Viết Cho Em Nhân Ngày Tình Yêu (Y Thy, st-net)
Đó là những ngày cuối cùng của mùa đông, khi tiết trời vừa chuyển mát, (và) xua tan đi những hạt tuyết trắng, lạnh. Những hạt tuyết còn xót lại sau mùa Đông nằm vùi trong đống lá khô!
Mùa Xuân đến!
Mùa xuân đến, nhè nhẹ, lan vào lòng người, nhưng thấm vào da thịt. Đó là lúc thành phố Blacksburg được đánh dấu bằng những chồi non, xanh, lấp lánh, hé nhụy trên ngọn cây.
Đó là lúc tình yêu của đôi trai gái được chấp cánh, bay cao lên bầu trời, để tìm đến với nhau và cùng đập chung một nhịp, rung động. Những trái tim rung động của thần Cupid được nối kết với nhau để rồi sinh hoa, kết trái.
Ngày lễ của Tình Yêu! Ôi! Thần Cupid! Ôi! ngày lễ Tình Yêu!
Đó cũng là lúc người con trai đang hôn người con gái, họ khắng khít bên nhau. Những hạt kim cương hạnh phúc, óng ánh trên khuôn mặt người con gái.
– Không biết tại sao Thượng đế lại sinh ra người con gái với nhiều nước mắt?
– Để cho người con trai yêu hơn.
Người con gái mỉm cười. Những hạt nước mắt hạnh phúc, long lanh, như những hạt kim cương lan xuống đôi má, hồng. Người con trai hôn lên những hạt nước mắt đó, (và) cả hai dìu nhau đi dưới ánh nắng của mùa Xuân…
Tôi viết thư cho Em mà tâm trạng như thần Cupid đang bay bổng trên một vùng trời nào đó. Hôm nay, ngày lễ Tình Yêu này, tôi ở cách xa Em, (nhưng) tôi vẫn nghĩ về Em. Tôi ước gì mình là vị thần Cupid để chấp cánh bay đến Em; bay đến Blacksburg như những năm vừa rồi ta bên nhau.
Em yêu của tôi,
Có lẽ giờ này Em đang ngồi bên khung cửa sổ, nghĩ về tôi và Em cũng (như tôi) có một ước muốn (là) biến thành thần Cupid để tìm đến với nhau (cũng có lẽ) Em đang trách thầm tôi không đến với Em trong ngày lễ Tình Yêu, hôm nay. Tôi biết Em trách thầm tôi, mặc dầu tôi biết vậy; nhưng, tôi không thể nào đến với Em.
Em yêu,
Xin Em đừng nghĩ (cho) rằng tôi vì một lý do nào đó mà không đến bên Em. Tôi không thể giải thích nổi sự vắng mặt của tôi trong ngày lễ Tình Yêu, năm nay. Giải thích như thế nào cho Em hiểu cơ nhỉ khi bên cạnh tôi còn có hàng trăm thứ chuyện cần được giải quyết. Tôi biết, hiểu, và thông cảm được cái cảm giác trong ngày lễ Tình Yêu mà chỉ một mình, cô đơn! Tôi hiểu được cái cảm giác này của Em, không phải vì tôi là thần thánh, hay là thầy bói gì cả; (mà) tôi cũng có cảm giác cô đơn, như Em vậy.
– Tại sao phải có ngày lễ Tình Yêu Anh nhỉ?
– Để cho Em biết được có Anh bên cạnh.
– Gớm, vậy mà cũng nói được.
Ừ sao không nói được nhỉ? Khi yêu nhau người ta thường nói với nhau những lời nhột nhạt nhất, mà Em thì thường dùng từ ‘gớm’ cho những lời nhột nhạt ấy! Tôi biết nói gì với Em bây giờ ngoài những cái nhột nhạt đó. Những lời nhột nhạt ‘gớm’ (mà) dễ thương chi lạ! Như Em đã từng nói với tôi:
– Anh nói đi, nhột nhạt, gớm, nhưng Em lại (rất) thích nghe.
– Em, thích nghe những lời nhột nhạt, những lời nhột nhạt của tình yêu. Nghe như bay bổng!
Ôi! Những lời nhột nhạt bay bổng như đôi cánh của thần Cupid đem đôi ta lại gần bên nhau. Những lời nhột nhạt, gớm, chấp cánh tung bay…
Em, Tôi, thần Cupid, và ngày lễ Tình Yêu muôn thủa!
Y Thy, st-net