(Tiếp theo Phần 1/2)
để tưởng nhớ người bạn Trần Duy Phú mất tròn một năm (Giáp Năm).
Music: Mộng Dưới Hoa (Sáng tác: Cố Nhạc Sĩ Phạm Đình Chương – do nam ca sĩ Tuấn Ngọc trình bày)
Xin bấm vào Link: https://www.youtube.com/watch?v=LMjZcrwhMn8
Mới chỉ một lần ghé thăm, thế nhưng bao kỷ niệm đã quyện hai tâm hồn bạn hữu một thời xa xưa cách nay ngót gần 38 năm, đã làm cho TTHồng sửng sốt, xúc động khi hay tin Phú ra đi, và hồn thơ lai láng gợi về, Hồng đã sáng tác bài thơ: “Tiễn Bạn” thay một lời nói, thay một lời giã từ… nhưng lòng vẫn thấy thương thương…. nhớ nhớ…
Tiễn Bạn – Trương Thoại Hồng
(Kính dâng hương hồn bạn TRẦN DUY PHÚ)
Biết là “một cõi đi về”
Nhưng sao thấy quá tái tê phận người!
Sáu mươi năm, mấy bận cười?
Trời cao còn nỡ hái tươi gieo sầu!
Trải qua một cuộc bể dâu
Mình vừa nối lại nhịp cầu tri âm
Tái ngộ xiết mấy tình thâm
Nhưng chưa vãn chuyện đã tầm chia tay!
Kịp mừng cuộc sống hôm nay:
Cửa nhà ổn định, đủ đầy cháu con
Vợ chồng hạnh phúc sắt son
Bệnh không, tật chẳng, người còn đương sung …
Vậy mà đời thật vô cùng
Bạn lâm bạo bệnh
Cáo chung phận người!!!
Ta nên khóc hay nên cười?
Phù du một kiếp mười mươi còn gì!
Thôi Phú thanh thản mà đi
Nén hương xin đốt, biệt ly bạn hiền.
Với tính nghệ sĩ sẵn có trong người – Phú thường hay đánh đàn guitar, và hát cho người thân, người yêu nghe, hoặc thường hòa nhập với Hà Văn Thanh (Cẩu Chải) người bạn nối khố từ hồi Đệ Thất, Tây Hồ lang thang rảo ghé vào các quán cà phê, nghe nhạc, tâm sự.
May mắn cho tôi khi có dịp về lại Việt Nam vào tháng 10.2011, và trước khi đáp phi cơ từ Đà Nẵng vào lại Sài Gòn để chuẩn bị trở lại Na Uy, vào một buổi sáng sớm Chủ Nhật cuối tháng 10 năm 2011, tôi đã gặp được Phú (Phú mới trở về nhà tối khuya hôm qua – Thứ Bảy). Chúng tôi gặp nhau chỉ ngắn gọn, với hai ly cà phê sữa vợ Phú, cô giáo Thanh Thủy đã pha cho 2 đứa chúng tôi. Chúng tôi ngồi ôn lại chút ít kỷ niệm, và điều mong ước đặc biệt là tôi sẽ có dịp trở lại Đà Nẵng, nhờ Phú dẫn tôi đi tìm lại những kỷ niệm lúc còn thơ, nơi gia đình tôi cư ngụ, khi ba mạ tôi từ Huế vào Đà Nẵng sinh sống, đó là Kiệt Hoành Sơn… nơi mà gia đình Phú đã sống từ xưa và nay vẫn còn sinh sống… Và nhiều chuyện khác nữa từ chuyện xa đến chuyện gần.
Tuy cơn đau vẫn ngấm ngầm lên cơn, nhưng Phú và tôi đã ngồi bên nhau gần 1 tiếng đồng hồ, trước khi cùng chụp với nhau vài ba tấm hình lưu niệm. Tôi vội vã cáo từ để lên phi trường cho kịp giờ bay. Tay trong tay, mắt trong mắt, chúng tôi chẳng biết nói gì hơn ngoài những câu chữ: Cố Gắng Chữa Trị, Giữ Gìn Sức Khỏe. Hẹn Gặp. Và đó là lần cuối tôi gặp Phú. Trần Duy Phú….
Nhắc lại lúc xưa mà đâu phải chỉ có xưa, hiện nay vẫn thế, các bạn khi gọi Phú thường hay gắn Phú với một cái gì đó để dễ nhớ… từ đó ngoài cái tên cúng cơm, tên cha mẹ đặt, hoặc tên trên giấy tờ mặc nhiên cái tên thân thương như Phú-lít hay Phú-Aline… vẫn hiện diện và sống cùng Phú suốt một đời… cho dù Phú nay đã đi xa … thật xa thế mà bạn bè mỗi khi nhắc đến vẫn là Phú-lít hay Phú-Aline chứ chẳng ai gọi không không “PHÚ” bao giờ…
Cái tên đầu không sao!!! Phú-lít thì rất dễ biết vì lúc xưa nhà Phú ở gần “bót” (đồn) Cảnh sát (police – phú-lít) đường Hoàng Diệu). Nên PHÚ kế LÍT thì dễ mà…
Nhưng cái tên thứ hai – Phú-Aline thì nghe hơi ngồ ngộ vì sao??? Vì nó gắn kết với ca khúc Aline – một ca khúc đầu tay do nam danh ca / nhạc sĩ người Pháp Christophe (tên khai sanh là Daniel Bevilacqua) sáng tác và trình bày lần đầu vào năm 1965. Aline là ca khúc rất được thịnh hành trong giới trẻ thời bấy giờ. Cố nhạc sĩ Phạm Duy dịch / chuyển lời Việt với tựa là Gọi Tên Người Yêu do nam ca sĩ Elvis Phương / Thanh Lan / Bằng Kiều… trình bày, trong đó có những câu: “… Rồi mình anh nơi đây tưởng như ngồi với người/ Người đã xa rồi người đi chốn nao/ Rồi tìm em yêu trên bãi cát hôm xưa/ Người hỡi có ai tìm em giúp tôi?/ Rồi anh sẽ hét, sẽ hét lên, hét lên gọi tên tên người quen/ Rồi anh sẽ khóc, sẽ khóc lên, khóc lên lòng đau triền miên…”. Phú luôn đàn, hát ca khúc Aline này trong những sinh hoạt văn nghệ bỏ túi với bạn bè nên cái tên Phú-Aline tự nhiên có từ đó.
Qua những tấm hình họp lớp vào năm 2012, dù mang bệnh nhưng Phú cũng đã nghênh ngang, đàn và hát ca khúc Aline này, TVTân thì chẳng những cầm micro cho Phú hát mà cũng để giúp Phú nữa (vì sợ té ngã). Mà Phú đâu chỉ có hát một bài, hứng chí Phú ca thêm một bài nữa làm TVTân phải thêm lo sợ… nhưng tính nghệ sĩ mà, vả lại có đông anh em, chắc Phú muốn nhắn nhủ với mọi người là nhớ đến Phú với cái tên Phú-Aline dễ thương, kỷ niệm…
Nhưng trong ca khúc Phú hát kế tiếp có tên Mộng Dưới Hoa của Cố Nhạc sĩ Phạm Đình Chương, trong đó có những câu: “Chưa gặp em, tôi vẫn nghĩ rằng/ Có nàng thiếu nữ đẹp như trăng/ Mắt xanh là bóng dừa hoang dại/ Âu yếm nhìn tôi không nói năng. Ta gặp nhau yêu chẳng hạn kỳ/ Mây ngàn gió núi đọng trên mi/ Áo bay mở khép nghìn tâm sự/ Hò hẹn lâu rồi em nói đi. Nếu bước chân ngàn có mỏi/ Xin em dựa sát lòng anh/ Ta đi vào tận rừng xanh/ Vớt cánh rong vàng bên suối. Ôi hoa kề vai, hương ngát mái đầu/ Đêm nào nghe bước mộng trôi mau/ Gió ơi gởi gió lời tâm niệm/ Và nguyện muôn chiều ta có nhau.” Thì bài hát này chắc là dành riêng cho người thương yêu quý nhất của Phú là bà xã, Thanh Thủy, hát để nhắc lại kỷ niệm lúc mới bắt đầu Phú “tán gái”… để rồi từ đó nên duyên vợ chồng, với ba người con trai, 2 đứa lớn ở xa và ba cháu nội (2 trai, 1 gái, nhưng tiếc là cháu nội gái đang ở trong bụng mẹ lúc ông nội ra đi, nên không kịp nhìn thấy ông nội khi mở mắt chào đời).
Cả hai bài hát cất lên vào dịp Tết, họp mặt khá đông đủ bạn bè tại nhà hàng Hợp Phố chỉ vỏn vẹn 3 tháng, như một lời vĩnh biệt bạn bè??? Và cũng nhắc nhở một kỷ niệm đẹp với người thân yêu nhất???
Phú ra đi khi tuổi đời chưa đến 60, thế mà ba má Phú với tuổi đời trên 80 (84, 82), đã phải khóc thương cho một đứa con, đứa con trai đầu trong đàn con cả trai lẫn gái là 8 người. Phú đi sau gần 1 tuần đau đớn, hành xác, bỏ ăn, uống… nhưng trong lòng Phú chắc chắn rất thanh thản vì mọi chuyện Phú đã biết trước sau kết quả xét nghiệm PET.CT, từ bệnh viện Chợ Rẫy, Sài Gòn những ngày cuối tháng 10.2011, để rồi từ đó Phú cũng đã tự chọn cho mình một con đường… một con đường để đi và một nơi sẽ đến… khi quyết định không tiếp tục điều trị, hóa trị… đáp máy bay quay về Đà Nẵng để tìm về chút kỷ niệm đẹp xa xưa tại nơi đã lớn lên, và sống nốt những ngày trìu mến, hoặc dành chút tình cảm thân thương cuối cùng bên vợ, con, cháu và gia đình.
Chỉ có điều chắcchắn là cả 3 người gồm: TVTân, Trương Thoại Hồng hay anh Sáu Tào… là những người đã không kịp trọn lời hẹn ước mà ba người trong lần gặp mặt vào hôm thứ ba, ngày 3.4.2012, khi chưa kịp rót rượu, Thoại Hồng, đã phải nói riêng với TVTân “tao nói với mi chuyện này rồi nhậu, sợ lát nữa quên. Tụi mình tính chuyện đi thăm thằng Phú đi”. Hay với cái giọng đứt quảng, hụt hơi, Phú thốt lên cho Tân qua điện thoại… với chỉ từ “Cuối… tháng tư… về nghe!”. 5 từ trong một câu vỏn vẹn mà Phú phải chẻ thành 3 khúc, làm sao TVTân không khỏi chạnh lòng và phải hứa hẹn như một khích lệ của tình bạn bè khi biết rõ căn bệnh của Phú chắc đã đến giờ nguy cập…
Đúng vậy cái hẹn “tháng tư” dù không là cuối tháng, cũng vẫn là tháng tư Phú ra đi, Tân và bạn bè nghe hung tin và dù đã biết sự việc sẽ phải như vậy mà lòng vẫn ngổn ngang, sửng sốt, hững hờ… Thế là Phú Aline, Phú Lít… thật đã ra đi.
Ra đi nhưng rồi cũng dễ cho mọi người nhớ, nhắc, nghĩ về, nghĩ đến, Phú. Vì sao??? Vì ngày Phú chọn về Nước Chúa chính là ngày Thứ Sáu Tuần Thánh trong Mùa Phục Sinh, một trùng hợp ngẫu nhiên… cũng làm cho nhiều người có đạo phải nghĩ suy…
Phú ra đi để lại bà xã côi cút một mình trong căn nhà đơn chiếc cùng đứa con út và đứa cháu nội trai, để hàng ngày cứ loanh quanh loành quành với ý tưởng đau thương, vô ngần. Có nỗi buồn nào hơn nỗi buồn mất người thương yêu kề cận bao năm tháng ngày đêm, đã cùng chia buồn xẻ ngọt, nuốt cay những lúc khó khăn trong cuộc đời để Thủy (vợ Phú) phải mượn ca khúc “Nửa Hồn Thương Đau” do Cố Nhạc sĩ Phạm Đình Chương sáng tác phổ theo thơ Thanh Tâm Tuyền để thốt lên những nỗi nghẹn lòng ẩn khuất. Trong đó có những câu: “Nhắm mắt ôi sao nửa hồn bỗng thương đau/ Ôi sao ngàn trùng mãi xa nhau/ Hay ta còn hẹn nhau kiếp nào/ Anh ở đâu? Em ở đâu? Có chăng mưa sầu buồn đen mắt sâu. / Nhắm mắt chỉ thấy một chân trời tím ngắt/ Chỉ thấy lòng nhớ nhung chất ngất/ Và tiếng hát và nước mắt…. Đôi khi em muốn tin/ Đôi khi em muốn tin/ Ôi những người ôi những người/ Khóc lẻ loi một mình…”.
Mượn ca khúc để tạm chia sẻ nỗi lòng mỗi khi đêm khuya thanh vắng, khóc thầm, nhớ thầm về hình bóng thân thương của Trần Duy Phú dầu biết rằng cất lên những câu ca, lời haut này không đúng vào dịp, vì đó là ngày Họp Mặt Đầu Năm, thế nhưng làm sao nói được, diễn tả được nỗi buồn đau sâu kín trong lòng … Thôi cũng phải một lần thốt lên để hy vọng sẽ vơi bớt đi cái buồn đau ngây ngất vậy…
Ngày Giáp Năm của Phú năm nay cũng hơi khá đặc biệt vì nếu tính theo dương lịch ngày Phú mất là 6.4 thì phải đợi tới ngày Thứ Bảy này mới đúng ngày, nhưng nếu tính theo âm lịch thì Ngày Giáp Năm lại rơi vào ngày Thứ Năm 27.3.2013 vừa qua tức chỉ một ngày trước Ngày Thứ Sáu Tuần Thánh mùa Phục Sinh năm 2013. Vì Phú mất theo dương lịch là 6.4.2012 nhưng âm lịch thì là ngày 16.3 Nhâm Thìn. Và vì theo âm lịch thì năm 2012 vừa qua tức năm Nhâm Thìn là năm nhuần có hai tháng tư (âm lịch), và khi tính Giáp Năm thì phải tính đúng trọn 12 tháng.
… Không chỉ riêng tôi mà một số bạn bè có trao đổi vẫn nhân dịp Giáp Năm ngày Phú mất xin đốt một nén hương lòng và thầm mong rằng trên Trời cao Phú đã, sẽ và luôn nhận được sự bình yên trong vòng tay yêu thương che chở của Đức Chúa Giesu Christ. Và không quên ở cõi đời trần tục vẫn còn có những người bạn nhớ Phú… Phú-Aline, Phú-lít.
Quen nhau trên chặng đường đời
Biết nhau qua những tháng ngày trường chung
Chia tay chẳng kịp gởi lời
Nhưng luôn mong bạn cõi lòng tịnh yên.
Từ nay đôi ngã chia ly
Bạn đi thanh thản người thân bạn sầu
Bạn bè nhớ bạn lặng câm
Nhưng lòng vẫn nghĩ bạn xong kiếp người.
Trăm năm giờ có còn gì?
Vòng hoa phúng điếu bạn hiền năm xưa
Tiếc thương xin gởi người đi
Một lời thầm nguyện nỗi buồn tiếc thương.
Bạn đi chúc bạn lên đường
Còn gì để nói, chi bằng lặng câm
Vô thường cuộc sống xoay vần
Nghĩa tình bạn hữu tiễn đưa xót lòng.
Biệt ly khóc bạn một lời
Chút tình xin gởi bạn hiền đã đi
Một lần tiễn biệt cuối đời
Biệt ly sao khỏi nghẹn lòng bạn ơi
Trần Hoa