Bbt. Trước đây bbt có nhiều bài viết về Mai Văn Chung, một người bạn với nhiều năng khiếu cả về văn, thơ, nhạc… Nay xin trích một vài bài thơ của Mai Văn Chung qua bút hiệu Viễn Du trong tập thơ Nguyên Quán.
Từ em ta sống lại
Anh tập làm họa sĩ
Vẽ em đứng trong chiều.
Bên đồi hoang gió lộng.
Mặt trời trên vai em.
Anh tập làm nhạc sĩ.
Với tiếng hát cung đàn.
Gom âm thanh làm lại
Bản giao hưởng tình ta.
Anh tập làm thi sĩ.
Tập uống rượu làm thơ
Nhìn may giăng đầu núi.
Tưởng có dáng em ngồi.
Từ em ta sống lại.
Vạn cảm xúc dâng tràn.
Xin em đừng vội bước.
Làm vở mộng tình anh.
Vì đó là em
Ra vườn anh hái đóa hồng xinh.
Để cạnh hình em ngắm một mình.
Hồng xinh, xinh thật nhưng không thể,
Sánh với em, vua của ngàn hoa…
Trèo lên cây, hái bông hoa sứ.
Kết lại thành vươn miện ngọc ngà.
Em là công chúa, trong rừng thẳm.
Muôn thú, ngàn hoa, phủ phục chào.
Anh xé không gian ra thành ngàn tam giác nhỏ.
Đem về xây Kim Tự Tháp để em ngồi.
Anh tạc tượng em, thần Vệ Nữ sáng ngời.
Để triệu triệu thần dân, tụ về đây, cúi đầu chiêm bái.
Anh xuống biển, mò ngọc trai kết thành hàng dài trên áo cưới.
Để em mang trong ngày lễ Vu Quy.
Anh sẽ kết hoa trên mỗi bước em đi.
Chân không chạm đất, vì em là tiên nữ.
Tình lầm lỡ
Tình yêu nầy lầm lỡ.
Nhưng tình vẫn như thơ.
Em nụ hồng chớm nở.
Chưa vướng chút bụi mờ.
Ta một đời dang dở.
Em trong trắng dại khờ.
Người mang tình lầm lỡ.
Qua ngày tháng lao đao.
Dĩ vãng về choáng ngợp.
Tình mơ thoáng dại khờ.
Ta một đời dang dở.
Em trong trắng dại khờ.
Tình thơ, tình thơ qúa.
Nhưng tình buồn như kinh.
Tình thơ, tình trăn trở.
Xanh xao, nhớ thương đầy
Mùa thu nầy, thu nữa.
Ta dong ruổi mong chờ.
Trích từ tập thơ Nguyên Quán của Viễn Du