Mời nghe nhạc:
Nói đến Diệp Văn Tào là nghĩ ngay đến Sáu Tào trong khu vườn sinh thái ở Dầu Giây, Đồng Nai. Khu vườn mà nhiều người bạn tôi – nào Hùng Nam cực từ miệt dưới về khuấy động một vùng yên tĩnh từ lâu, nào Lê Văn Việt từ vùng đất Bắc Cali về câu cá cùng con, nơi mà người bạn đã ra đi 2 năm Trần Duy Phú đã phải rời gót từ vùng Quảng Nam ọ ẹ để cùng Hồng Thoại nghêu ngao Cẩm Liên Hương, nơi mà Dũng Su, Chính móm và nhất là Trần Văn Tân cùng quy tụ tìm cảnh yên tịnh, tịch mịch tránh xa cảnh xa hoa lộng lẫy ồn ào của thành phố luôn nhộn nhịp và đông người…. Tất cả đã ghé thăm, đã thả hồn theo tiếng nhạc, lời ca nhưng không thiếu sự huyên náo, vui vẻ trong mối tình bạn bè. Nơi mà biết bao tao nhân mặc khách cũng đã về để thả hồn theo gió mát, dưới những tàng cây che bớt cái nóng hè, bên cạnh tiếng suối róc rách reo, những khóm hoa khoe sắc đủ màu, hay bước qua chiếc cầu hoang dã ngắm nhìn những con cá tơ tượng đang đớp mồi. Nơi đêm về nghe tiếng róc rách mưa rơi trên mái tôn, hay tiếng lá lao xao qua lại của những khóm trúc vút cao…
Ở những nơi quang cảnh tình tứ vậy mà Diệp Văn Tào hay viễn du đây đó và tự do mơ nghĩ NẾU, CÓ LẼ NÀO…
Ai đâu mà nghĩ “nếu một ngày trên đời toàn là con gái”… chắc quả đất sẽ bung nổ tan tành, vì cuộc sống vô vị vì thiếu đàn ông… và có ai đâu mà nghĩ “thà không có sông ngăn cách đôi bờ/ để không bóng người chờ đợi sang sông” thì cái cảnh tình tứ lãng main, đẹp tuyệt vời của con người mất đi và cuộc sống chắc cũng lạnh nhạt lắm lắm… và có ai đâu mà nghĩ “Có lẽ nào dòng sông xưa đã cạn” vì nếu dòng sông cạn thì mất đi cái cảnh nên thơ mộng mị đón đón đưa đưa… của cặp trai gái trong hồn nhiên mơ mộng.
Thôi thì qua tiếng hát của Hồng Thoại xin mời nghe ca khúc Có Lẽ Nào… Thơ: Diệp Văn Tào, Nhạc: Hồng Thoại do chính Hồng Thoại trình bày.
Lời ca khúc Có Lẽ Nào…
Thà không có sông ngăn cách đôi bờ
Để không bóng người chờ đợi sang sông
Thà không có sông con nước đầy vơi
Một sớm mai buồn em tôi qua sông
Thà ông lái đò không nối nhịp cầu, không nối nhịp cầu
Thì tình yêu giờ đâu phải long đong.
Có lẽ nào dòng sông xưa đã cạn
Để ông lái đò bỏ bến đi hoang
Có lẽ nào khách sang sông vắng bóng
Để bến sông xưa nay đã điêu tàn?!
Để mối tình ta chua xót bẽ bàng
Để mối tình ta ngậm ngùi chia xa…
Nhạc đệm…
Trở lại từ đầu
Và chấm dứt bằng..
Để mối tình ta chua xót bẽ bàng
Để mối tình ta ngậm ngùi chia xa…
Để mối tình ta chua xót bẽ bàng
Để mối tình ta ngậm ngùi chia xa…/-