Viết chung cho các bạn Huỳnh Quang Tiến, Trần Duy Phú, Phạm Tình, Ngô Văn Phước…
Thời gian đang dần vào tháng tư, tiết Xuân dần hé lộ. Sáng sáng thức dậy thấy được ánh sáng mặt trời lòng tôi như rộn rã. Ngoài cái buồn riêng tháng tư cho thân phận, lại thêm những nỗi buồn khi nhớ đến những người bạn một thời…. đã ra đi … làm tim tôi như chựng lại.
Trong một lần trao đổi email, Mai Chung đã gởi cho tôi tập thơ Nguyên Quán trong đó có bài Khóc Bạn… mà sau đó Mai Chung đã cho tôi biết người bạn đó là Bác sĩ sản phụ khoa Huỳnh Quang Tiến.
Nay nhân một lúc trong cả 3 tháng: tư, năm và sáu năm 2014 này ba người bạn Trần Duy Phú, Phạm Tình, Ngơ Văn Phước đã mất tròn 2 năm, theo tập tục lễ nghi thì sẽ là ngày Giỗ Hết, hay còn gọi là Mãn Tang (Đại Tường). Chúng tôi (Mai Chung và Hoa Lu) cùng góp nhặt và ghi chép cũng như mượn bài thơ KHÓC BẠN này làm gốc để cùng khóc và nhớ về cả 4 người … một thời là bạn của chúng tôi nay không còn nữa. Và cũng xem như một lần nữa khấn nguyện cho tất cả 4 người bạn được thanh thản nơi vùng đất mà quý bạn ấy đã chọn và đã đến vậy…
Khóc bạn
Ngọn gió chiều thổi qua phần mộ vắng
Thánh giá buồn, xiêu vẹo giữa trời xanh
Ta về đây, đem chén rượu tình nồng
Thăm bạn cũ, bạn về đây chứng giám.
… Người đi rồi lòng ta đau xót lắm
Chìm lìa bầy, rũ cánh chẳng muốn bay
Hôm nay đây, ta và bạn cùng say
Bạn một chén, ta một ly, hai ta cùng cạn.
… Tình bạn già, ba mươi năm cách biệt
Bạn trong ta, và ta vẫn trong người
Gặp nhau rồi, sao bạn bỏ cuộc vui
Ta ở lại, ruột gan đau như cắt.
… Nén hương tàn, và mây chiều xuống thấp
Giã biệt bạn hiền, trong nỗi nhớ niềm đau
Nếu âm dương chỉ cách một khoảng thôi
Bạn chắc hiểu, điều mà ta đang nghĩ…
Mai Chung & Hoa Bắc cực