Vàng bông điên điển (Hùng Nam cực) – Âm Nhạc: Hồn Quê (Hiền Thục)

VangBong_DienDien_01Bbt: Bài viết ghi lại là một kỷ niệm thật xa xưa… (ít ra gần 40 năm???) có chút tiếu, có chút ”tục”, có chút chút pha trò… nhưng cả nhân vật được đề cập đã đồng ý với quan điểm thật rõ ràng về cái tính của tác giả (Hùng Nam cực) – luôn là tính tiếu lâm, và hay pha trò… lẫn thật thật hư hư. Vậy xin mời quý bạn đọc để VUI cuối tuần…

***

Phụ chú BBT: Hồn Quê – một sáng tác của nhạc sĩ Thanh Sơn, trước đây đã có nhiều ca sĩ trình bày, nhưng nay ca sĩ Hiền Thục trình bày lại với một hình thức tươi sáng, giọng trong trẻo, vui tươi, hồn nhiên, cùng với những Clip hình ảnh đẹp, xanh tươi, dễ thương của những cánh đồng lúa mênh mông, những giòng nước phù sa của vùng Tây Nam Bộ… mang hồn mọi người về cảnh hương đồng gió nội không sao quên được. Xin mời nghe và xem, trong khi đọc bài Tiếu Lâm – VUI của Hùng Nam cực.

Xin mời nghe ca khúc Hồn Quê

***

Mới đây vợ chồng đứa con gái mời tôi đi ăn đồ ăn Hàn Quốc, nhà hàng nằm ngay giữa khu phố Tàu sầm uất nhất của thành phố Melbourne, theo lẽ tự nhiên thì một nhà hàng lớn như vậy thì thức ăn phải đặc biệt phải nói lên được cái nghệ thuật ẩm thực của quốc gia mình nhưng tôi hoàn toàn thất vọng vì nó thua xa, rất xa ẩm thực của Việt Nam chúng ta.

Món ăn đặc biệt của nhà hàng là lẩu kim chi, tôi húp được vài muỗng là gác đũa, đứa con gái hỏi tại sao ba không ăn, tôi trả lời là vì ba biết trước đồ ăn Hàn quốc dở ẹt nên trước khi đi ba đã ăn một tô bún bò giò heo cho chắc ăn rồi.

Nói đến lẩu trong nghệ thuật ẩm thực Việt Nam thì không thể bỏ qua món lẩu cá linh với bông điên điển của người dân vùng đồng bằng sông Cửu Long, tuy là một món ăn bình dị nhưng theo tôi thì nó cực kỳ hấp dẫn …..

Câu chuyện nó như thế nầy :

Trong một cố gắng ghi vào ký ức hình ảnh của quê hương đất nước trước khi ra đi mà không biết có ngày trở lại quê cha đất tổ tôi lên Đà Lạt nhìn lại Hồ Xuân Hương và thác Cam Ly một lần cuối sau đó xuống Cần Thơ thăm thằng bạn thân thời trung học là Trần Hoa và đi trên sông Cửu Long, một trong những con sông nổi tiếng nhất của đất nước

Tôi xin nói sơ về thằng bạn nầy của tôi, hắn gốc ở Huế, làng Nam Phổ, tôi nghe có câu ca dao “Con gái Nam Phổ ở lổ trèo cau”, ở lổ là ở truồng cho mát, chẳng cần mặc áo quần làm chi cho vướng tay vướng chân, trước 75 hắn đi lính Cộng Hòa, sau 75 hắn ở lại Cần Thơ và lấy vợ người miền Nam, hiện nay hắn là một gương mặt của cộng đồng người Việt tại Vương Quốc Na Uy, đại khái như là bang chủ của một bang hội …. ai có đám cưới thì mời hắn chủ hôn, ai đẻ con thì mời hắn làm cha đỡ đầu, ai mở tiệm hay mở nhà hàng thì mời hắn đến khai trương, ai đánh lộn đánh lạo thì hắn đứng ra hòa giải, không biết nếu có thằng nào mở sòng đánh bài xập xám hay mở trường đá gà ở nhà thì có mời hắn đến khai trương hay không ?

Trở lại câu chuyện là thời đó (1978) chưa có cây cầu Cần Thơ như bây giờ, từ Sài Gòn muốn xuống Cần Thơ thì phải qua cái bắc (phà) Cần Thơ, ôi thôi trên phà người ta bán đủ thứ, nào là bánh tét, bánh ú, chuối chiên, trái cây …. cũng có chim rô ti mỗi xâu dăm ba con thơm phức …

Tôi đang đứng trên phà, nhìn xuống dòng sông Hậu nước đục màu phù sa, một cảm giác bồi hồi khó tả, đây là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng tôi nhìn thấy con sông Cửu Long … đang suy nghĩ vẫn vơ thì có tiếng của một cô gái mời tôi mua chim rô ti :
– Anh ăn chim không anh hai ?

Nhìn cô gái bán chim cũng xinh xinh tôi muốn cười nhưng cố nín:
– Chim của cô có ngon không ?

– Dạ ngon, em nhổ sạch lông rồi anh hai.

Tôi vẫn gắng nín cười:
– Chim không có lông là chim mới nở ăn đâu có ngon, tôi thích ăn chim có lông.

Nói xong tôi bật cười, cô gái chợt hiểu ra, mặt cô đỏ lên, thấy đùa như thế cũng đủ tôi mua giúp cô một xâu 3 con.

Trần Hoa thấy tôi xuống thăm hắn mừng quýnh lên, hắn lăng xăng như con gà mắc đẻ, việc đầu tiên hắn làm là trèo lên cây hái dừa đãi tôi, đứng ở dưới đất nhìn lên (lúc đó Trần Hoa đang mặc một cái quần xà lỏn) tôi thấy hắn lủng lẳng khẩu súng Colt 45 ly đen thùi lui và hai viên đạn tôi bật cười, thấy tôi cười hắn hỏi mi cười chuyện chi ?

Muốn biết tao cười chuyện chi thì đi vào hỏi vợ của mi riêng tao thì tao tặng mày bốn câu thơ:

Tôi người trai sông Hương
Lưu lạc về sông Hậu
Như chim mỏi cánh đậu
Trên vồng đất quê em.

Đồng bằng sông Cửu Long đang là mùa nước nổi, dọc theo hai bờ kinh bông điên điển nở thành từng chùm ửng vàng chen lẫn sắc xanh của lá, hôm đó má vợ Trần Hoa đãi tôi một bữa cơm có canh chua cá linh nấu với bông điên điển thêm một dĩa cá rô kho ngon tuyệt vời, tôi tuy không phải người miền Nam nhưng tôi “thương” cái bông điên điển từ đó.

Mấy năm gần đây năm nào về Việt Nam tôi cũng đi xuống vùng đồng bằng sông Cửu Long, đặc biệt là Cần Thơ cho nên tôi được thưởng thức nào là lẩu cá linh với bông điên điển, tép xào bông điên điển, bánh xèo bông điên điển …..

Về miền Tây vào mùa nước nổi khoảng tháng 9, 10, 11 âm lịch quả là thú vị cho những ai được thưởng thức vài món ăn dân dã mộc mạc với bông điên điển và thưởng thức cái đẹp của bông điên điển, nếu không đẹp thì làm sao một nhà chơi cổ ngoạn lừng danh là cụ Vương Hồng Sển đã viết bốn câu thơ :

Điên điển trên bờ ruộng trổ hoa
Vàng soi đáy nước tóc buông xòa
Chàng trai ve vãn “Chờ em nhé!”
Lố dạng trời hồng, em sẽ qua?

Hùng Nam cực

[MV] Hồn Quê – Hiền Thục (Lyrics)

Em theo anh qua những cánh đồng thơm lúa Việt Nam
Nơi bao năm xa cách tưởng chừng hôm nay lớn dần
Lòng buồn vời vợi xa xăm
Gợi lại kỉ niệm khôn nguôi

Thương khói lam ban chiều và mái tranh thuở còn nằm nôi.
Cây me che bóng mát mỗi chiều ta đứng chờ nhau
Dư âm xưa như ngỡ sống lại bên giây phút đầu
Lời nào ngọt ngào cho nhau tình nào hò hẹn mai sau
Thôi hãy xem như cuộc đời ngủ quên chìm vào lắng sâu.

Những năm tháng xa rời bạn bè
Nhớ thương quá cây phượng ngày hè
Mùa nước lên điên điển trổ bông
Bao nhiêu buồn vui ôm trọn vào lòng
Lục bình trôi níu dòng đời trôi
Giọt lệ rơi thấm mặn bờ môi.

Uống chung nhau chén tình ngất trào để quên thương đau.
Quê hương em con gái áo bà ba gánh mạ non
Câu ca dao trên lúa bốn ngàn năm hơn vẫn còn
Còn ruộng đồng mùi thơm rơm đường về nhà càng vui hơn
Ta hãy đong cho thật tràn chén tình đậm đà mến thương.

Trở lại toàn bài hát

Và chấm dứt bằng 2 câu cuối bài…
Còn ruộng đồng mùi thơm rơm đường về nhà càng vui hơn
Ta hãy đong cho thật tràn chén tình đậm đà mến thương.

ZAP

Xanh xanh xanh xanh cảnh đồng quê một màu xanh tốt
Làm vui vui vui vui ta cùng nhau hân hoan câu ca vui
Hãy nhớ đến quê hương nơi này
Hãy nhớ đến những gì còn mãi nơi đây
Mà chợt thấy trong lòng mình một chút tình quê hương…/-

Advertisement

About motthoi6673pctdn

nơi gặp gỡ của các chs nk 6673 pctdn và thân hữu
Bài này đã được đăng trong Ký Ức. Đánh dấu đường dẫn tĩnh.

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s