Mây qua cầu (Hà Thủy)

Bốn mươi năm trước cùng Cu Đoạn
Một thời nghịch ngợm tuổi thanh xuân
Bạch y thương cẩu nào ai biết
Bạn ta vi diệu hóa Cu Toan.

Sau cả ba bốn chục năm, như nhiều lần tình cờ gặp lại bạn cũ, chiều nay cũng vậy lại gặp thêm một người bạn. Gặp đây là trên điện thoại viễn liên cách vạn dặm, như vậy cũng đủ lắm rồi, đủ để có chút bồi hồi nhớ lại một khoảng thời gian chơi với nhau. Thật ra mấy năm trước đã nghe phong thanh bạn ta đã trở thành một tu sĩ Phật Giáo đang tu hành trong một ngôi chùa nào đó, đến bây giờ mới trực tiếp nói chuyện.

Vào những ngày tháng sau năm 75, chiến tranh vừa dứt, người thua hoang mang lo sợ, kẻ thắng cũng lúng ta lúng túng như một anh chàng nghèo khổ bổng dưng có một gia tài kết sù chưa biết làm gì. Với những chàng trẻ tuổi 18, 20 thì hụt hẩng như mất chổ đứng, mới ngày qua còn sách vở nhà trường nay bổng dưng ở không chẳng biết làm gì cả, ngơ ngáo dáo dác như kẻ lạc đường. Chơi với nhau vào những ngày đó, tuổi trẻ vẫn là tuổi trẻ, nhịp sống có thay đổi gì thì nhịp chơi vẫn dễ dàng thích ứng và nhanh chóng trở lại như xưa. Bạn bè thời nào cũng có nhưng trong giai đoạn lịch sử đặc biệt đó, bạn bè khó quên hơn cả.

Qua bao năm, dễ chừng cũng gần 40 năm, giọng nói bạn ta cũng không thay đổi nhiều, dễ nhận ra ngay với tiếng cười lối nói có chút tinh nghịch ngày xưa. Một chút lúng túng trong xưng hô, xưa mi mi tau tau nay phải xưng thầy xưng tôi, kể cũng lạ và quả là khó hình dung hình ảnh một chàng trè đôi mươi ngày nào, nhanh nhẹn, tinh nghịch, ăn nói dí dỏm bạt mạng, đầy sức sống nay nghiêm trang trong chiếc áo nâu sồng dứt khoát khước từ đời trần tục, hỏi ra mới biết sau lắm gian truân trong một phút đốn ngộ bạn ta dứt khoát với hồng trần. Bây giờ thì chỉ có hỏi han sức khỏe, đời sống, không thể nào nhắc lại những chuyện thú vị ngày xưa, chuyện hoang đàng nghịch ngợm hay chuyện tình yêu. Không được, cần để lòng bạn ta thanh tịnh cho dù thiệt tình là mất sướng, biết làm sao.

Hôm nay gặp lại bạn là ngày đầu Thu nơi xứ người, mưa lâm râm suốt ngày mây đầy trời. Thành phố ngày xưa đầy dẫy những chiếc cầu nhỏ qua sông, ta và bạn bè ngày cũ lại lần lượt đều bỏ xứ tha phương như mây bay qua cầu, riêng bạn ta giờ đang cỡi mây đi về tịnh độ. Nghĩ đến có một ngày ta tìm đến bạn “thầy”, nghe bạn tụng kinh với nụ cười hiền hòa, ta lại sẽ nhớ những ngày tuổi trẻ với nụ cười nghịch ngợm của bạn, lòng ta sẽ nhắn nhủ những cô gái ngày xưa rằng, “hởi em ơi mây đã qua cầu”. Qua thiệt rồi.

Hà Thủy

Advertisement

About motthoi6673pctdn

nơi gặp gỡ của các chs nk 6673 pctdn và thân hữu
Bài này đã được đăng trong Bạn Bè. Đánh dấu đường dẫn tĩnh.

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s