Thơ: Khóc Mẹ Mai Chung (Hoa Bắc cực)

Khoc_Me_03RLời người viết: Mẹ của Mai Chung là Cố Hương Linh Huỳnh Thị Quảng đã mãn phần vào lúc 06.45 giờ ngày Thứ Sáu 19 tháng 12 năm 2014 (nhằm ngày 28 tháng 10 năm Giáp Ngọ), và hôm nay Thứ Sáu 6.2.2015 (nhằm ngày 18 tháng Chạp Giáp Ngọ) là tuần thứ 7 (thất tuần = 49 ngày). Buổi lễ chỉ gói gọn trong gia đình gồm con cháu nhưng có thỉnh Thầy về cử hành nghi lễ. Mẹ Mai Chung là người láng giềng của gia đình tôi trong hơn 50 năm, lâu nay mỗi lần có dịp về thăm gia đình, tôi đều ghé qua thăm cả Ba Mẹ của Mai Chung. Trước là Mợ tôi, rồi kế là Ba tôi, nay đến Mẹ của Mai Chung… đã theo lẽ tuần hoàn lần lượt ra đi. Nghĩ đến từ nay không còn cơ hội gặp, thấy… mỗi khi có dịp về thăm gia đình, xin mượn vài dòng thay Mai Chung Khóc MẸ. Hoa Lu.

***

Người Viết: Nếu nói bài “thơ” dưới đây là thơ thì không đúng, vì tôi chẳng có khiếu “làm thơ” nhưng trong xúc cảm và nhớ về thay vì viết một bài văn ngắn (mà văn thì bạn tôi đã viết) nên đành “viết thơ” thay vì viết văn. Và tuy “bài viết thơ” viết theo câu 6 chữ rồi câu 8 chữ nhưng không là “thơ Lục Bát” đâu, vì chẳng gieo vần gieo vận gì cả. Nó chỉ là một cảm xúc (ngay lúc đó) và “viết lại” theo cảm xúc nên ý tứ có thể lộn xộn… Rất mong người đọc thông cảm, và xin đừng trách “không biết làm thơ mà cũng làm thơ”. Xin đa tạ…

***

Bao năm lưu lạc xứ người
Con về thăm Mẹ với bao nỗi lòng
Nào là chuyện cũ năm xưa
Bao đêm Mẹ kể nhắc lòng khó quên.

Thế nhưng chẳng được bao lâu
Đến ngày con phải ra đi Mẹ sầu
Quay đầu nhìn Mẹ lệ rơi
Lòng con đau xót mắt luôn nhắm nghiền.

Rồi khi nghe Mẹ ra đi
Hồn con lắng đọng đôi dòng lệ rơi
Thân con đứng lặng như tờ
Nhớ về dáng Mẹ năm xưa nhọc nhằn.

Bao năm Mẹ khổ tấm thân
Lo cho con cái những điều ấm no
Nào ăn nào mặc nào nhà
Trên môi luôn nở nụ cười thân thương.

Thế rồi tuổi Mẹ càng cao
Niềm vui chưa đến Mẹ luôn âu sầu
Thương con thương cháu phương xa
Mẹ luôn thăm hỏi nhắc con bao điều.

Con về thăm Mẹ không lâu
Thế nhưng bao chuyện năm xưa vẫn còn
Ra đi luôn nhớ Mẹ hiền
Hẹn về thăm Mẹ một ngày không xa.

Thế nhưng sức Mẹ không chờ
Buông tay nhắm mắt chẳng nhìn thấy con
Xót đau cho kẻ xa nhà
Nỗi đau dồn dập xé vào tâm con.

Từ đây con mất Mẹ rồi
Ngậm ngùi di ảnh lệ sầu chẳng ngưng
Mẹ ơi! Con nát cõi lòng
Hồn con đau đớn, mất người Mẹ yêu.

Đau lòng con chỉ lặng thinh
Và xin khóc Mẹ lời kinh nguyện cầu.
Khấn mong Mẹ thản ra đi
Đến nơi Mẹ đến quên đi chuyện sầu.

Lòng con luôn nhớ Mẹ hiền
Và luôn tưởng nhớ phút giây kế gần
Đến nay đã đủ thất tuần
Mong cầu khấn Phật dẫn đường Mẹ đi.

Mẹ ơi. Nhớ Mẹ lòng đau
Vần thơ con khóc Mẹ hiền cuối năm.

Hoa Bắc cực

Advertisement

About motthoi6673pctdn

nơi gặp gỡ của các chs nk 6673 pctdn và thân hữu
Bài này đã được đăng trong Cha Mẹ. Đánh dấu đường dẫn tĩnh.

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s