Nhớ chiều nào bên cổng trường Phan Thanh Giản cũ.
Em nhận được cành đào của mùa Xuân chờ đợi.
Rồi cách xa nhau một khoảng trời vời vợi…
Mùa Xuân này em vẫn nhớ về anh!
Bờ Bạch Đằng soi bóng nước trong xanh.
Hàng ghế đá choàng chiếc khăn huyền thoại.
Mây vẫn dáng tần ngần đứng đợi…
Như ngày nào hai đứa mới bên nhau.
Mùa Xuân này anh ở nơi đâu?!
Em vẫn nhớ mùa Xuân Đà Nẵng.
Nhớ những đêm trời Xuân trống vắng
Trăng thẹn thùng hôn lên mái tóc xanh.
Mùa Xuân ơi! Mùa Xuân sao vô tình.
Chiếc lá rơi bên bờ hè phố vắng,
Gió Xuân về trong nỗi buồn thầm lặng,
Có ai thấu hiểu được lòng ta?!
Một chút gần rồi bao tháng ngày xa…
Mùa Xuân về cho dâng đầy thương nhớ!
Em gửi anh vần thơ tình viết dở!
Chân trời xa mây màu thiếp bâng khuâng…
Thu-Phong
(trích Đặc san Hướng Vọng 2014)