Cám Ơn (Trần Hoan Trinh)
Cám ơn người còn nhớ đến tôi
Mây trắng mây đen chiều nay đầy trời
Tôi một mình lang thang phố cũ
Nhặt chút ân tình một thuở rụng rơi.
Cám ơn người vẫn chưa quên tôi
Còn đẩy đưa dăm câu hỏi mời
Tôi bây giờ buồn vui cũng thế
Mặc kệ đời sớm nổi chiều trôi.
Cám ơn người còn nhắc đến tôi
Bục giảng bảng đen phấn trắng xưa rồi
Tôi bây giờ qua trường cúi mặt
Dấu cả lòng mình chẳng dám phanh phơi.
Cám ơn người! Chiều nay bờ sông
Tôi đi lang thang tìm kiếm lại mình
Một thuở thương yêu một thời tha thiết
Sông lặng lòng sao sóng trập trùng.
Cám ơn người! Cũng đành thế thôi!
Một thuở đã xa một thuở quên rồi!
Tôi như con thuyền trở về bến cũ
Nằm nhớ mỏi mòn con nước trùng khơi.
Trần Hoan Trinh