Thơ Xuân: trích Đặc San Xứ Quảng Quê Mình (1)

thoxuan_dacsan_01rbBBT. Trong không khí Đón Mừng Xuân Đinh Dậu 2017, được bạn cũ gởi tặng Đặc San Xứ Quảng Quê Mình của Hội Đồng Hương & Thân Hữu Quảng Nam Đà Nẵng Bắc Cali, USA, đọc và thấy được một số bài Thơ Xuân … của Kim Vui, DaoLam, TK-SN, Nguyễn Miên Tịnh – bbt xin được trích đăng, gởi bạn bè và thân hữu cùng đọc, chia sẻ…

1. Gió Xuân (Kim Vui)

Cái lạnh đêm đông đã sắp tàn
Gió Xuân nhè nhẹ đón xuân sang
Đêm nay đêm cuối cùng năm cũ
Chờ đón giao thừa em nhớ mong.Nhớ tết năm nào ta bên nhau
Canh nồi bánh tét lúc đêm thâu
Lửa hồng đun bếp thơm mùi bánh
Hương gió xuân sang phút ban đầu.

Đi giữa phố phường đêm ba mươi
Em mang áo lụa sắc da trời
Mang theo hơi ấm tình anh đó
Rộn rã gió xuân lòng tươi cười.

Anh tỏ tình anh trong tiếng ca
Yêu thương đầy ấp những thiết tha
Gió xuân len lỏi đêm trừ tịch
Em đón tình anh đông đã qua.

Sóng dạt xô tình biết về đâu
Gió xuân có giữ mãi tình lâu
Nên em vẫn cứ quen chờ đợi
Mặc lối đi về … bóng theo sau.

Đã mấy năm rồi xuân qua đi
Gió xuân thổi mất tuổi xuân thì
Em ôm gối mộng chờ anh đến
Mòn mỏi bao ngày có nghĩa chi.

Kim Vui

oOo

2. Mùa xuân vớt nắng (DaoLam)

ta lặng thầm vớt nắng đắp lên môi
chiều ngượng ngập bàn tay ai đi lạc
hương của gió, hương của trời có khác
cứ oằn mình trườn khao khát hỏi han.

ta ngập ngừng vớt nắng tự tình xuân
dựng nguyên mẫu của một thời đã hết
thời non xanh đã chìm vào góc khuất
chợt rùng mình thương đứt ruột chồi xuân.

ta ngồi buồn vớt nắng ủ tay trơn
mắt đau đáu một chỗ ngồi đi lạc
gói ngày trên năm ngón tay gầy rạc
không kịp rồi phác thảo một tình duyên.

ta một mình vớt nắng đậy tình quên
ngồi ủ rũ tô môi rồi kẻ mắt
viền chì đen làm sao che vết cắt
tuổi trăng tròn một thuở đã cũ xưa.

ta ra vườn vớt nắng cuối ban trưa
chiều rủ rê gió bày mâm dọn cổ
con kiến cánh ngồi trơ vơ hốc cỏ
nhớ nhánh cành đụn mối bãi gò hoang.

ta thẩn thờ vớt nắng, nắng kịp tan
ngày kịp hết và đời đang kịp tới
ta hụt hơi… mày mò ngồi đếm tuổi
cuối đằng tây trăng khuyết kịp tỏ bày.

từng mùa xuân lặng lẽ vuột qua tay
buồn đã chín trên từng ngăn tuổi tác
ta vớt nắng đắp lên đuôi mắt ướt
ngẩn ngơ mùa ! lòng vọng tưởng bao năm.

nghinh xuân lặng lẽ ngó thầm
ngồi vớt nắng bên thềm xuân… lặng buồn!

DaoLam

oOo

3. Đón xuân (TK-SN)

Xuân đã về rồi phải không em
Xua tan cái rét rớt bên thềm
Cây cỏ trong vườn như đang thức
Cho nụ cười em lại duyên thêm.

Xuân đã về rồi anh biết không
Xuân em phơi phới ngập trong hồn
Tóc xưa đã nhạt dường xanh lại
Bởi chút tình em mãi chẳng phai.

Nắng xuân đã về khắp nơi nơi
Mai, đào óng ả như gọi mời
Hồng, cúc muôn hoa phơi sắc thắm
Bé thơ hớn hở hé môi cười.

Ta lại làm thơ mừng xuân mới
Còn bao ấp ủ chuyện buồn-vui
Xuân ơi đừng nén niềm hoan lạc
Để em cười, cười mãi không nguôi.

Và lại làm thơ dịp xuân về
Chúc người lữ thứ sớm lại quê
Chúc anh chúc chị đời thêm sắc
Chúc mọi người sớm thoát khỏi khổ-mê.

TS-SN

oOo

4. Đêm Xuân (Nguyễn Miên Tịnh)

Đêm mộng thấy em hóa thành chim lạ
Đậu giữa hồn ta hót khúc ca xuân
Tay run run em vẫy gọi tình nhân
Mời ta đến bên hồn em thương nhớ.

Ta sẽ treo muôn vì sao trước ngõ
Bởi ngàn tóc em huyền diệu thanh tân
Sáng mai này hoa lá nở đầy sân
Và có em ru tình ta trong nắng.

Có mùa trăng nào cho ta bày yến tiệc
Người yêu ơi về múa khúc nghê thường
Cả trần gian còn hư ảo mù sương
Đêm Từ Thức gặp Giáng Tiên trong mộng.

Trăm năm sau em vô cùng rất lạ
Đi bên ta hồn bay động xiêm y
Nếu kiếp sau ta thành gã tình si
Đứng gọi tên em bốn mùa thương nhớ.

Nguyễn Miên Tịnh

(Nguồn: Đặc san “Xứ Quảng Quê Mình”)

Advertisement

About motthoi6673pctdn

nơi gặp gỡ của các chs nk 6673 pctdn và thân hữu
Bài này đã được đăng trong Văn Thơ, Xuân. Đánh dấu đường dẫn tĩnh.

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s