Chiều xuống, em về trong nắng vương
Áo bay theo gió cuối con đường.
Sương mờ, mây trắng vờn lên áo
Để lại lòng ai bao vấn vương…
Lãng đãng vàng thu chút heo may
Ngang qua lối nhỏ dáng em gầy
Bước chân thật nhẹ mềm sương khói
Nón trắng che nghiêng tóc bay bay.
Có phải em mang theo nhớ thương?
Để ai ngơ ngẩn buổi tan trường.
Lặng thầm dõi bóng em mờ khuất.
Đêm về, ấp ủ mộng tơ vương.
Ngày lại ngày qua… tôi có em.
Đường về theo bước, trở nên quen.
Vẫn giữ trong tim lời chưa ngỏ
Chỉ mong ngày tháng mãi êm đềm.
Rồi gió chuyển mùa, đông cũng sang
Em đi mang cả chút nắng vàng…
Mình tôi ở lại chiều mây tím
Một thoáng bơ vơ, chút bẽ bàng.
Lâu rồi, không trở lại chốn xưa.
Lối cũ, thời gian phủ bụi mờ.
Thoáng thấy em tôi cười trong nắng…
Một thời thương nhớ, dệt vần thơ.
Hữu Chữ
(Trích Đặc San Non Nước–Xuân Đinh Dậu)