Thu đã đến nhưng hoa còn nở dại
Lá thay màu nhưng gió chẳng kéo đi
Đàn chim vỗ cánh ra đi
Vô tình mây đến kéo đi muộn phiền.
Thương người vai gầy dừng chân bất chợt
Ghé lại bên em để tỏ thương tình
Vui đùa em chỉ lặng thinh
Mắt liếc đưa tình nhất định hỏng yêu.
Anh chưa thấy một mùa thu cô độc
Em trải qua những đêm vắng ngày dài
Ai đi muôn dặm sông dài
Ngày ngày chờ đợi bóng ai ngược dòng.
Nhớ những chiều thu mình còn tha thiết
Tiếng cười vui không nghĩ đến mai sau
Tưởng mình sẽ mãi bên nhau
Vì qua vạn kiếp yêu nhau tràn trề.
Từ nay em xin làm tình nhân nhỏ
Sẽ yêu anh hết kiếp chẳng nhạt phai.
Thu xưa than ngắn thở dài
Thu nay dạo phố với người mình yêu.
Lê Minh Mộng
(trích Mùa Sao Mai số 2)