Thơ: Suy tư (Phạm Thị Hiền)

Nhớ ai nhưng không nói
Khi đêm về gió lay
Ta nhủ lòng tự hỏi
Tình sao nhiều đắng cay.

Tình yêu làm sao tỏ
Cõi hồn chùng nhớ nhung
Hỏi trăng sao cây cỏ
Không gian như sầu chung.

Nhớ ai nhưng không nói
Mắt buồn dâng cay cay
Ta nhủ lòng tự hỏi
Yêu rồi mà không hay.

Ánh trăng đêm soi sáng
Áng mây trôi lang thang
Đưa về xa xăm ấy
Gởi chút sầu đeo mang.

Có hay chăng gió bão
Thổi chút tình say say
Vào hồn ai chao đảo
Theo từng cơn gió bay.

Tình ta bài thơ này
Buồn làm sao viết hết
Trao ai bài thơ này
Tình nay giờ đã chết…

Phạm Thị Hiền
(Mùa Sao Mai số 2)

Advertisement

About motthoi6673pctdn

nơi gặp gỡ của các chs nk 6673 pctdn và thân hữu
Bài này đã được đăng trong Văn Thơ. Đánh dấu đường dẫn tĩnh.

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s