Thơ: vớ vẫn (Mai Chung)

Em thường hỏi: “thơ có mùi không nhỉ?”
Anh trả lời: “thơ có chứ sao không!”
Thơ của anh có mùi tóc thơm nồng,
Mùi mật ngọt của môi thơm thơ mộng.
Thơ là máu và thơ nuôi anh sống.
Luân lưu theo nhịp đập của tim
Và căng phồng trong huyết quản triền miên.
Là nỗi nhớ, là thương yêu vô tận.
Đem thương nhớ lên bàn cân, cân thử.
Em biết không, bàn cân đứng lặng yên.
Tình yêu nầy và nỗi nhớ triền miên.
Cân không nhảy, vì tình anh quá lớn.
Mai Chung

Advertisement

About motthoi6673pctdn

nơi gặp gỡ của các chs nk 6673 pctdn và thân hữu
Bài này đã được đăng trong Văn Thơ. Đánh dấu đường dẫn tĩnh.

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s