Xuân về đem theo nỗi buồn diệu vợi
Này anh yêu, Xuân gầy guộc hanh hao
Vẫn nơi đây, niềm cô đơn mong đợi
Làn mưa bụi giăng đầy vàng hoa cúc.
Sắc giao mùa hiu hắt đón Xuân sang
Mắt hờn mộng mị rã rời chiêm bao
Góc phố cũ nơi hẹn hò ngày ấy
Vẫn chờ nhau, đầy vơi bao nỗi nhớ.
Anh nhỉ ! Xuân này có về gặp lại
Bên cội mai vàng, cười khoe sắc thắm
Bướm đa tình vờn nhẹ cánh hoa Xuân
Đông hối hả để lại nhiều ray rứt.
Vắng anh rồi ! Xuân có còn qua lối cũ
Hay chỉ riêng em hoài niệm võ vàng
Xuân đã đến sao ta còn dang dở
Một mảng trời hồng, tím sắc Xuân phai.
Ngày Xuân én liệng cuối trời chân mây
Nắng mới trêu đùa ửng hồng đôi má
Tháng Giêng về em thơm mùi tóc mới
Nhớ nụ hôn, ngơ ngác dấu môi mềm.
Người xưa ấy đi rồi thôi vương vấn
Để mình em lạc lối giữa xuân nồng
Về anh nhé ! Giao thừa em vẫn đợi
Hương đất trời quyện hơi ấm tình xuân.
Nước Xanh