
Đưa tay gỡ chậm tờ lịch cuối
Cố níu thời gian của một năm
Giao thừa. Ta sắp thêm một tuổi
Một bước gần hơn tới chỗ nằm.
Phải chi ta được là thi sĩ
Mượn tiếng thi ca giải tỏa lòng
Bèo dạt mây trôi về đâu nhỉ?
Bến đò ngày ấy có còn không?
Ai cũng đi qua một kiếp người
Trăm năm ta sẽ được mấy mươi
Tình – Tiền hai chữ như tơ quấn
Trói cuộc đời ta khóc lộn cười.
Thả tay buông nhẹ tờ lịch cuối
Năm cũ giờ đây đã hết rồi
Sáu lăm, màu tóc tiêu pha muối
Ngoái cổ, thời gian luống ngậm ngùi./-
Cung Trầm (st-net)