Suy ngẫm: Nửa đời sau (2_2) (Như Nguyễn)

Cảm xúc phải KHỐNG, dục vọng phải GIẢM, khó khăn phải VƯỢT, tâm thái phải DUNG, đời sống phải GIẢN

Muốn sống sao cho đáng, phải cố gắng mà vượt qua khó khăn. Khoan dung là tiếp nhận tam quan của người khác, bao dung lỗi lầm của người khác, và cái gan dám tự ngẫm lại chính mình.

Khó khăn, phải “vượt”

Sống ở đời, trước giờ chưa từng có hai chữ dễ dàng.

Nhưng, chuyện trên thế gian, cũng giống như ngồi trên thuyền vậy, chỉ có thể đem tính mạng trao vào tay người khác.

Muốn sống sao cho đáng, phải cố gắng mà vượt qua khó khăn.

Con người có bi hoan li hợp, trăng có râm trong tròn khuyết, sóng lên rồi lại xuống, mây cuồn cuộn rồi lại thả trôi, vạn vật trên đời thay đổi đều không do ý người, tự cổ chí kim, người người như vậy, vật vật như thế.

Không có ai là vẻ vang mãi mãi, cũng chẳng có ai cả đời ngập trong khó khăn.

Cũng giống như câu nói: “Phải học cách bình thản mà tiếp nhận mọi khó khăn trong cuộc đời, dù có khó khăn tới đâu, chỉ cần chúng ta an nhiên mà tiếp nhận nó, xem nó như một trải nghiệm cần thiết trong cuộc sống để tìm ra những nhân tố hạnh phúc ẩn giấu bên trong, vậy thì, nó sẽ khiến bạn cảm thấy hạnh phúc!”

Chỉ khi nhận thức được điều này, chúng ta mới có thể nhìn rõ được bộ mặt thật của cuộc sống, để rồi xem nhẹ những vinh quang nơi đỉnh cao hay sự lạnh lẽo nơi đáy vực.

Giữ lấy cái tâm ban đầu, xem nhẹ nóng lạnh thăng trầm nơi thế gian, tự nhiên sẽ có thể ung dung hơn mà đối mặt với khó khăn trong cuộc sống, trỗi dậy trong những thăng trầm.

Pic. Nửa đời sau: Cảm xúc phải KHỐNG, dục vọng phải GIẢM, khó khăn phải VƯỢT, tâm thái phải DUNG, đời sống phải GIẢN – Ảnh 3.

Tâm thái, phải “dung”

Dung là khoan dung. Khoan dung là gì? Khoan dung là tiếp nhận tam quan của người khác, bao dung lỗi lầm của người khác, và cái gan dám tự ngẫm lại chính mình.

Đời người 10 chuyện thì có tới 8, 9 chuyện không như ý, những chuyện được như ý quả thực rất ít, vì vậy, khoan dung cho người khác, nhiều khi chính là mở đường cho cái tâm của mình.

Cứ vấn vương mãi ân oán, thứ đem lại, chỉ là sự tức giận vô hạn và một cái tâm khó mà bình tĩnh.

Có người nói: “Dĩ tắc nhân chi tâm tắc kỉ, dĩ nộ kỉ chi tâm nộ nhân”, ý muốn nói, dùng sự khắt khe như khi đối xử với mọi người để nhìn nhận lại bản thân, dùng sự khoan dung như với chính mình để đối xử với người khác.

Khoan dung, không phải là thỏa hiệp một cách nhu nhược, mà là bạn hiểu được ra rằng, tất cả những điều này chẳng qua cũng chỉ là một trải nghiệm, nếu đã quyết định tiến những bước lớn về phía trước, vậy thì không cần thiết phải giam mình trong những vướng mắc không đáng để tâm này.

Tâm nếu cứ tính toán thì đâu đâu cũng là sự tức giận; tâm nếu bao dung rộng mở hơn thì lúc nào cũng là ngày xuân.

Đối mặt với mọi ác ý trong cuộc đời, chi bằng cứ nỗ lực tiến về phía trước.

Xem những viên gạch mà người khác để lại là cái cầu giúp mình không phải dẫm xuống bùn.

Đợi tới khi bạn bước lên tới một cao độ nào đó, những thứ không hay ho gì kia, bạn tự nhiên chẳng còn nghe thấy nữa.

Đời sống, phải “giản”

Ân và oán, được và mất, yêu và hận, chẳng qua cũng chỉ là những phong cảnh trong cuộc đời, không phải hoài niệm, mỉm cười cho qua, đây chính nguyên tắc sống tuyệt vời nhất.

Henry David Thoreau từng nói: “Hầu hết sự phồn hoa và cái gọi là cuộc sống thoải mái, không chỉ là thứ không cần thiết, mà nó còn là thứ cản trở sự tiến bộ của loài người, đối với cái gọi là phồn hoa và thoải mái, kẻ tri thức thà là sống một cuộc sống đơn giản và thô sơ.”

Cuộc sống thực ra không phức tạp, ngược lại, chính chúng ta là người thêm gánh nặng cho nó.

Quẳng đi những ồn ào, náo nhiệt, thế giới của bạn ngược lại sẽ trở nên rực rỡ hơn.

Rất nhiều người hiện đại ủng hộ cho cái gọi là “cuộc sống tối giản”: ăn không thể không ăn, nhưng không cần ăn nhiều; tiền không thể không có, nhưng không cần có quá nhiều.

Cái gọi là “tối giản” hoàn toàn không phải là vứt hết, bỏ hết, không cần cái gì, hay là sống một cuộc sống cô độc tới lạnh người, mà là bản tính trong làm người, bản chất của cuộc sống, cũng chính là cái dáng vẻ ban đầu nhất của chúng ta.

Một hai tri kỉ, một bình trà nhạt, đưa cuộc sống về với sự đơn giản, lấp đầy trái tim, cuộc sống của bạn rồi sẽ biến thành dáng vẻ mà bạn mong muốn.

Phong thủy tốt nhất của một người, là chính mình.

Thế giới quá rộng lớn, sinh mệnh quá ngắn ngủi, nếu đã không thể khiến tất cả mọi người đều hài lòng, vậy thì cứ buông tha cho mình trước đi.

Có động lực tiến về phía trước, có thứ để kiên trì, không vì ai, chỉ vì mình.

Làm việc mà mình thích, đối xử với mình tốt một chút, bạn sẽ phát hiện ra, thực ra tất cả đều là sự an bài tốt đẹp nhất.

Quãng đời còn lại, mong bạn bớt đi một phần chấp niệm, nhiều hơn một phần vui vẻ, bớt đi một phần ưu phiền, nhiều hơn một phần an nhiên, bớt đi một phần bi thương, nhiều hơn một phần may mắn, biết ơn, nâng niu và trân trọng những gì đang có…

Như Nguyễn

Nguồn: https://baodansinh.vn/

Advertisement

About motthoi6673pctdn

nơi gặp gỡ của các chs nk 6673 pctdn và thân hữu
Bài này đã được đăng trong Suy ngẫm, Đời Sống, Xã Hội. Đánh dấu đường dẫn tĩnh.

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s