
“Tháng Tư về… Gió hát mùa hè… Có những chân trời xanh thế… nắng nhẹ nhàng, mây trắng nhẹ nhàng…”. Câu hát nhẹ nhàng cất lên làm tôi nhớ đến không khí những ngày tháng Tư này.
Tôi yêu nắng tháng Tư, vì đó là những tơ nắng đầu tiên rơi xuống sau những ngày ẩm ướt.
Tháng Tư tiễn mùa xuân đi với cái khí trời âm ấm. Nắng về hong khô đường phố, hong khô tán cây và hong khô cả một tâm hồn bỗng dưng sầu muộn sau những ngày buồn buồn cùng mưa. Nắng, cái thứ nắng thơm thơm vị mùa hè nhưng không hề oi ả, không làm người ta bỏng rát, chỉ đơn giản là nắng, là ấm, là nhẹ nhàng mơn man, làm con người bỗng dưng thấy đời thật tươi và trời thật sáng. Và lại muốn lang thang ra phố, đưa tay ra, ngẩng mặt lên mà đón nắng, cho những vạt nắng hiền rơi xuống khắp người, cho ta như đang được ôm trong một vòng tay ấm…
Tháng Tư về gột rửa cho mây trời lấy lại một màu xanh vốn có của nó, và tháng Tư về vẽ thêm cho những tàng cây màu xanh tuyệt diệu. Có lẽ vì thế mà tháng Tư đẹp quá. Tháng Tư cho những cánh đồng lúa xanh mượt, ngút ngàn tầm mắt trên con đường về quê. Tháng Tư cho trời ấm áp, lang thang trên những con phố Hà Nội là những xe hoa đầy màu sắc, có ngắm bao nhiêu lần cũng không lấp đủ yêu thương. Tháng Tư vươn bàn tay dịu dàng, gỡ những chồi lộc non vươn lên khỏi cành nâu xù xì, cho những rặng bằng lăng bỗng nhiên khoác lên mình tấm áo tím xinh đẹp và kì diệu như những cây phong ở xứ sở xa xôi nào…
Tháng Tư với những bông hoa loa kèn trăng đã mở ngưỡng cửa của mùa hè, gọi dậy những sắc đỏ rực rỡ của phượng, sắc tím nao lòng của bằng lăng… nhắc lại một mùa hè năm nào đó, ta bộn bề với những dự định, những thi cử, những chia tay và những bước ngoặt trong đời… Tháng Tư làm tôi hơn bao giờ hết cảm nhận được những bước đi của cuộc sống, cảm nhận được những thay đổi mình đang tạo ra. Tháng Tư mùa mới, ta thêm một tuổi mới, cũng thêm nhiều nỗi suy Tư, thêm nhiều quyết định phải lựa chọn, thêm nhiều quãng đường phải chinh phục. Ta bỗng thấy mình đang ngày càng lớn lên, và thấy mình phải trưởng thành, trong suy nghĩ về tương lai, trong lời nói với những người bạn, trong tình yêu dành cho những người đáng được nhận. Và bỗng thấy lúc này thật thích hợp cho một sự khởi đầu mới.
Cho một buổi sáng trong veo thức dậy sớm, thấy những làn nắng mỏng như tơ luồn qua cửa sổ, thấy những phiến gió đầu hè vuốt ve những nhành hoa xinh xinh trên cửa sổ, thấy tháng Tư thật dịu dàng và ấm áp. Cái thứ tình yêu dành cho tháng Tư làm cho tôi cứ mong tháng Tư ở lại mãi, để lúc nào cũng có nắng gió nhẹ nhàng làm bạn, nhưng vì tháng Tư còn có nhiều dự định nên vẫn phải để hè sang, vẫn phải để những con nắng mùa hè tiếp nhiệt cho những kế hoạch còn dang dở. Và khi tháng Tư vẫn còn đang thong thả bước, tôi cũng sẽ thong thả bước cùng tháng Tư, trước khi một mùa hè thực sự bắt đầu. Và cho một ngày Hà Nội thật yêu, tôi bật một khúc nhạc và hát tháng Tư về…
st-net