
Tặng ai mong manh dễ vỡ trước tình yêu
Tháng tư đâu phải để chia ly
Nên em không đồng ý dẫu rằng anh tha thiết
Chuyện tình yêu được mất ai biết
Thứ đem cho là cả cuộc đời
Thứ nhận được là chếnh choáng chơi vơi
Thiệt thua không dám bày lỗ lời đem giấu kín
Chuyện lứa đôi vốn có bao giờ trọn vẹn
Nỗi nhớ nhanh qua thương nhớ nhanh tàn
Nhưng nếu đã cùng nhau vượt nẻo gian nan
Thì hà cớ gì bình yên mình bày trò ly tan sợ hãi
… Tháng tư của đất trời rồi sẽ trở lại
Riêng chúng ta không gặp nữa bao giờ
Vẫn là em nhưng nào còn là đứa mộng mơ
Vẫn là anh nhưng chắc gì còn giữ được
Một bàn tay làm ra tất cả những điều em mơ ước
Một đôi môi hôn ngọt lịm giữa đồi
Một con tim chỉ thương nhớ mỗi em thôi
Một người yêu hơn vài lần làm em tan vỡ
Nếu đã có duyên rồi thì lẽ nào không mang nợ
Nợ tháng năm thanh xuân son trẻ ngọc ngà
Nợ nụ hôn đầu nợ những tháng năm xa
Nợ tất cả những gì đàn ông không trả nổi cho đời đàn bà con gái
… Thế nên xin từ bi ở lại
Đừng viện cớ tháng tư nhanh qua đòi ngăn trở đôi mình
Anh hãy cứ là anh
Em vẫn là cô gái ngày xưa anh thương anh nhớ
Vẫn thế thôi có khác gì đâu … trời ơi… đừng làm em sợ
Đàn bà vốn thường mong manh!
Tình yêu đâu phải để dành
Tháng tư dễ gì sinh ra để người ta dối trá
Hai đứa mình không thể làm người xa lạ
Nữa đâu!
P/s: Đừng bao giờ lôi tháng tư ra để nói lời chia tay… Vì chẳng riêng gì tháng tư, tháng nào đàn bà cũng để yêu và thương thôi. Đừng hành hạ tụi mong manh dễ vỡ này mà mang tội!
Yêu Anh!
Nguồn: Nồng Nàn Phố | Facebook