Thơ: mãi mãi (Xuân Diệu)

Vâng, anh sẽ yêu em mãi mãi;

Mãi mãi là trong những phút giây.

Sắc hồng mãi mãi hôm nay,

Hoa sim nở rộ cuồng say một đồi;

Em nói nhỏ: “hỡi người yêu dấu,

Hãy yêu em mãi mãi nghe anh?”

Say xưa anh cũng dặn tình:

“Yêu anh mãi mãi nghe! Mình yêu anh.”

Hoa nửa buổi muốn thành vạn thuở,

Lòng một đời tính độ ngàn năm;

Sông trôi núi lở âm thầm,

Đường đi vũ trụ có cầm được đâu!

Nhưng ta sẽ yêu nhau mãi mãi,

Mãi mãi là trong những phút giây;

Lâu dài là bóng, là mây,

Là môi kỳ ngộ, là tay hảo cầu.

Mãi mãi ở trong câu hò hẹn,

Mãi mãi trong ý nguyện bình sinh;

Thời gian không phải của mình,

Tình chỉ mãi mãi bằng tình tháng năm?

Vâng, anh sẽ yêu em mãi mãi,

Trong phút giây ân ái muôn đời.

Mai kia dù có rẽ rời,

Đôi ta đã mãi mãi ngồi bên nhau.

Ông hoàng thơ tình – thi sĩ Xuân Diệu, 1948

Advertisement

About motthoi6673pctdn

nơi gặp gỡ của các chs nk 6673 pctdn và thân hữu
Bài này đã được đăng trong Văn Thơ. Đánh dấu đường dẫn tĩnh.

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s