
Trong thời gian quản trị báo/đặc san Pháp Âm (Na Uy) từ 1987, tôi có cơ may làm việc, hợp tác với nhiều văn, thi sĩ… khắp cùng trên thế giới, những văn thi sĩ tên tuổi trước 1975 tại miền Nam Việt Nam, cũng như nhiều văn thi sĩ sau khi đã được định cư tại quốc gia tự do thứ ba ngoài Việt Nam. Trong số đó có thi sĩ Trần Đan Hà.
Thi sĩ Trần Đan Hà tên thật là Trần Văn Huyền, sanh ngày 17/1/1945 tại Cam Lộ, Quảng Trị, Việt Nam. Anh là một cựu quân nhân QL.VNCH ngành quân y. Anh vượt biên năm 1982, được tàu Cap Anamur (Đức) cứu vớt đến đảo Palawan, Philippines. Hiện anh cùng gia đình đang định cư tại thành phố Reutlingen, Đức quốc. Reutlingen là thành phố thủ phủ huyện Reutlingen, bang Baden-Württemberg, nằm phía Tây Nam, Đức. Bang này gần Pháp về phía tây và Thụy Sĩ về phía nam.
Anh đã từng cộng tác với các tờ báo: Pháp Âm (Na Uy), Viên Giác (Đức), Dân Văn (Đức), Tin Văn (Pháp) và nhiều tờ báo cũng như nhiều trang mạng (net) khác từ năm 1990. Anh cũng đã phát hành được nhiều tập thơ: Nỗi Nhớ, thơ in chung với Huy Giang, 1995; Tìm Trong Yêu Dấu, thơ Viên Giác, 1997; Có Một Trời Thơ, CD ngâm thơ, 2000, v.v….
Sống tại Việt Nam anh gần như gắn liền với vùng quê hương miền Trung qua nhiều hình ảnh từ ảnh hưởng chiến tranh, bão lụt, thiên tai, v.v… nên thơ văn anh lúc nào cũng viết về quê hương yêu dấu, những cảnh thiên nhiên thật tuyệt đẹp trong quá khứ mỗi khi anh nhớ lại để rồi tâm hồn anh phải xót xa cho thân phận của một kẻ bị buộc phải đi đầy xa xứ, phải xa lìa quê mẹ thân thương. Anh viết thơ để nói về, nhớ về công ơn cha mẹ sinh thành, để nhớ lại những ngày xa xưa sống nơi quê nghèo nhưng lúc nào cũng thấy sung sướng vì được ở bên phụ mẫu, và nhớ về người em gái ngày nào nơi quê nhà…
Thơ anh lúc nào cũng mang đậm những cảm xúc riêng tư, những hình ảnh của kỷ niệm đẹp trở về trong tâm khảm anh…. nhưng làm cho mọi người khác khi đọc thơ anh cũng sẽ có những cảm xúc qua những dòng thơ đầy tình người của anh.
Đọc thơ anh tôi bùi ngùi xúc động, tôi như cùng anh trở về vùng quá khứ, một quá khứ khi thì yên bình xinh đẹp thơ mộng, khi thì tràn đầy những vết đau thương….
Nay, xin đăng lại một vài sáng tác của anh, mời bạn đọc cùng thưởng lãm… (Quảng Khai)
Thơ: Vàng bay thu chớm (Trần Đan Hà)
Vùng ký ức đã vàng bay thu chớm
trời hạ thơm nồng ấm cũng ngàn xa
ngồi ngó lại sắc vàng rơi một sớm
chợt nhớ khung trời cũ đã vơi nhòa.
Lòng tìm kiếm chút dấu yêu thất lac
ước mang về làm kỷ niệm mai sau
nhưng đời vẫn nơi phương trời xa lạ
ngày như đêm bóng tối đã phai màu.
Đường lưu lạc biết về đâu hôm sớm
đời theo dòng nước gợn bóng thu xa
như trôi mãi lênh đênh không bờ bến
nên nỗi buồn mãi miết vẫn buông sa.
Vẫn ngồi ngó nỗi đời bên ngõ quạnh
mỗi chiều về bóng lạnh ngỡ run bay
tìm chút nắng của ngày xưa óng ánh
thắp cho lòng cánh rộng để giấc say.
Nhưng bóng tối cứ dần lan xuống ngõ
như buông màn khuất lấp nẻo hư vô
chuổi đời vẫn mãi theo ngày khốn khó
đang rơi chùng kỷ niệm lạnh hồn thơ.
Thân lang bạt đã quen bao khó nhọc
buổi xanh tình đâu còn nữa mà đau
hãy ngồi lại ngắm trăng vừa mới mọc
mong tìm nguồn an ủi của trời cao !
Trần Đan Hà
Quảng Khai st. và trích dẫn