Tôi vẫn đợi (Thơ: Tuệ Sỹ (Sài Gòn năm 1978) / Nhạc: Hoàng Ngọc-Tuấn (Úc châu năm 1986))
TÔI VẪN ĐỢI – thơ: Tuệ Sỹ / nhạc: Hoàng Ngọc-Tuấn – YouTube
Tác phẩm nhiếp ảnh: “Tôi vẫn đợi…” của nhà thơ Trần Đình Lương (2014).
Tôi phổ nhạc bài thơ “Tôi vẫn đợi…” của Thầy Tuệ Sỹ vào năm 1986 khi nghe tin Thầy bị án tử hình, và tôi đã hát bài này trên đài phát thanh quốc gia SBS của Úc trong chương trình Văn Học Nghệ Thuật nhân dịp Tết 1988 do nhà thơ Trần Đình Lương phụ trách. Chương trình này đã được thu lại trong một cuốn băng cassette. Gần 30 năm đã trôi qua, cuốn băng cassette ấy của tôi có lẽ đã thất lạc ở đâu đó, nhưng may thay nhạc sĩ Hoàng Đình Bình ở Alabama (USA) còn giữ được một copy mà tôi đã tặng cho anh trong lần đầu anh sang Úc chơi vào năm 1994, và nhờ vậy bây giờ tôi mới tìm lại được tiếng hát thuở ấy của mình. (nhạc sĩ Hoàng Ngọc Tuấn)
Nay, nhân dịp nhà thơ Trần Đình Lương gửi cho tôi bức ảnh tuyệt đẹp với nhan đề “Tôi vẫn đợi…”, tôi xin ghép bức ảnh vào bài hát để giữ lại như một kỷ niệm thân ái.
Nguyên văn lời bài hát “Tôi vẫn đợi…” như sau:
Tôi vẫn đợi những đêm xanh khắc khoải
Màu xanh xao trong tiếng khóc ven rừng
Trong bóng tối hận thù tha thiết mãi
Một vì sao bên khoé miệng rưng rưng.
Tôi vẫn đợi những đêm đen gió lặng
Màu đen huyền ánh mắt tự ngàn xưa
Nhìn hun hút cho dài thêm lịch sử
Dài con sông tràn máu lệ quê cha.
Tôi vẫn đợi…
Tôi vẫn đợi…
Tôi vẫn đợi suốt đời quên sóng vỗ
Quên những người
Quên những người xuôi ngược Thái Bình Dương.
Người ở lại…
Người ở lại…
Người ở lại với bàn tay bạo chúa
Cọng lau gầy
Cọng lau gầy trĩu nặng ánh tà dương.
Trở lại từ đầu… và kết thúc với…
Rồi trước mắt ngục tù thân bé bỏng
Ngón tay nào gõ nhịp xuống tường rêu
Rồi khép lại hàng mi về cõi mộng
Như sương mai
như bóng chớp
mây chiều…