
Bbt. “Tôi vẫn đợi” là bài thơ của Hòa thượng Thích Tuệ Sỹ sáng tác vào năm 1978 tại Sài Gòn, được An Tiêm xuất bản tại California vào năm 2002 trong thi tập Giấc mơ Trường Sơn gồm 29 bài.
Nhân dịp Xuân Mới Quý Mão, bbt xin được trích đăng những sáng tác “HỌA” hay “CẨN HỌA” của nhiều tác giả từ tu sĩ, cư sĩ đến các đạo hữu Phật tử và một số tác giả khác… và được chia thành 5 phần: 1. tu sĩ, 2. cư sĩ, 3. phật tử, 4-5. của các tác giả khác…
Rất mong được các tác giả có bài trích đăng, niệm tình hoan hỷ… bbt
nguồn trích: quangduc.com và hoainiemtayninh.blogspot.com
o0o
Họa (4):
Dù phải đợi (Thanh Phi)
Tôi ở lại (Lý Đức Quỳnh)
Trăng ôm gió khóc (Phương Hoa)
Tôi Thuở Ấy (Mai Xuân Thanh)
o0o
Dù phải đợi (Thanh Phi)
Kính họa bài: “Tôi Vẫn Đợi” của Ôn Tuệ Sỹ.
Kính nguyện Hoà Thượng pháp thể thường an, đạo thọ miên trường.
Dù phải đợi những đêm dài khắc khoải
Lòng nôn nao nghe tiếng gọi chim rừng
Bóng tối đêm, sẽ không còn tồn tại
Tia nắng vàng, khô giọt lệ rưng rung.
Dù phải đợi trong mưa ngàn bão gió
Đôi mắt huyền vẫn tỏ chuyện ngàn xưa
Bao nguy biến điểm tô dòng lịch sử
Máu sông trào vẫn giữ trọn quê cha.
Dù phải đợi, khoá mình trong khung gỗ
Biết bao người vượt khỏi Thái Bình Dương
Vẫn tranh đấu bạo cường thôi đàn áp
Mong một ngày rạng rỡ ánh hồng dương.
Rồi đến lúc thân gầy tâm kiên định
Bước hiên ngang ra khỏi chốn tường rêu
Tay lại gõ nhịp đều vang tiếng mõ
Những ngày qua như mộng ảo thoáng mây chiều.
Nam Mô A Di Đà Phật
Melbourne 29/4/2020
Thanh Phi
o0o
Tôi ở lại (Lý Đức Quỳnh)
Xin kính cẩn họa cùng thầy Thích Tuệ Sỹ.
Tôi ở lại giữa ngày xanh hoảng hốt
Sắc xanh rờn điệp điệp lá cây rừng
Trên biên giới tử sinh, lòng ngạt ngột
Đợi yêu thuơng thắp lửa mắt sầu rung.
Tôi ở lại giữa ngày đen ám khói
Màu đen thui xó bếp thuở quê xưa
Muôn khổ hận của một thời chết đói
Vết roi nghèo da thịt nát đời cha.
Tôi ở lại quyết xây nền đất mới
Nơi cây rừng khuất cả bóng tà dương
Người trốn thoát những oan khiên tức tưởi
Nương bè lau vượt sóng Thái Bình Dương
Chừ ngó xuống mảnh thân đầy vết bỏng
Thấy đồng bào chết lặng hóa rong rêu
Rồi ngước mắt nhìn phù vân lãng mộng
Chờ bình minh hóa thể nắng hoang chiều…
Lý Đức Quỳnh
Đồng Nai, 29/4/2020
o0o
Trăng ôm gió khóc (Phương Hoa)
Kính cẩn họa bài Tôi Vẫn Đợi của Thầy Tuệ Sỹ
Trăng chứng kiến tháng ngày đau ngắc ngoải
Thấy sao đen rơi vãi xuống bìa rừng
Thú mắt mù ngậm cuồng thù cắn mãi
Đất chuyển mình tim hãi nghẹn môi rung.
Trăng chứng kiến đêm mùa hè chết gió
Xám xịt trời mắt đỏ đốt mơ xưa
Giấy bén lửa ngụt ngùn chôn quốc sử
Đạp nhân tình gót tử giẫm thân cha.
Trăng chứng kiến sóng cuồng thuyền đập vỗ
Chen chúc ngợm người đổ xuống đại dương
Manh áo đốt cúng dường cầu Phật Chúa
Giọng khô gào xin chút nước hồi dương.
Trăng chứng kiến giữa muôn trùng cháy bỏng
Bầy thú man dày xéo những thân rêu
Chữ tự do dập vùi theo ảo mộng
Trăng tháng Tư ôm gió khóc mỗi chiều…
Phương Hoa. 29/4/2020
o0o
Tôi thuở ấy (Mai Xuân Thanh)
Kính cẩn họa bài Tôi Vẫn Đợi của Thầy Tuệ Sỹ
Tôi thuở ấy, tuổi thanh xuân hụt hẩng
Hòa bình rồi tôi bị bắt lên rừng…
Buồn chất ngất sống lưu đày lẩn thẩn
Nhớ gia đình trong nuối tiếc tơ rưng
Tôi thuở ấy giữa thanh thiên mệt mõi
Đời vô thường tự lực cánh sinh xưa
Bên dòng suối trong veo mà sợ đói
Trời cao xanh thăm thẳm nợ ơn cha
Tôi thuở ấy đã đi kinh tế mới
Khai khẩn đồi nương nắng cháy, tà dương
Thường nhịn đói những tai ương chới với
Có người đi vượt biển Thái Bình Dương
Tôi thuở ấy cuốc cày da cháy bỏng
Nắng trưa hè tối mắt giữa rong rêu
Ve tấu nhạc nhức tai bừng tỉnh mộng
Vô minh mà nghe chớp bể, mưa chiều !
Mai Xuân Thanh
Ngày 29/4/2020