
bbt: “To Our Dear Child” là một bài thơ diễn đạt lời cha mẹ dặn dò con cái nguyên tác bằng tiếng Anh của một tác giả khuyết danh, nhưng nhà văn Huy Phương Lê Nghiêm Kính đã phỏng dịch sang tiếng Việt, đặt tựa đề là Gởi Con Yêu Dấu, và bài thơ này của nhà văn Huy Phương được phổ biến rất rộng rãi.
Lứa chúng ta tất cả nay đã lớn tuổi (U70), và khi ta càng lớn tuổi thì cha mẹ ta càng lúc càng già, càng yếu dần đi. Hãy để chút thời gian suy ngẫm, để nhận biết rằng: “tài sản quý giá nhất của cha mẹ là không gì khác là các con”, “tấm lòng mà cha mẹ dành cho con cái là thứ tình cảm vô giá không có gì cân đo đong đếm được”, “tình yêu thương của cha mẹ dành cho con cái là tình cảm vô bờ vô bến, một tình cảm quý báu, bất tử theo thời gian.”, và chúng ta cần phải hiểu rằng: “tình mẫu tử, tình phụ tử không chỉ là cội nguồn của những thứ tình cảm khác mà còn là tình cảm đã, đi và sẽ theo con người đến suốt cuộc đời; đó là thứ tình cảm trường tồn, vượt qua không gian, thời gian và cả những biến đổi của các yếu tố khác trong xã hội.” Và “hãy luôn nhớ rằng hành trình trưởng thành của mình lúc nào cũng đều có bóng dáng của cha mẹ”.
Chúng ta dù theo tín ngưỡng, niềm tin nào cũng nhận biết và được học từ khi còn ngồi ghế ở nhà trường. Dù “lớn” tuổi nhưng ta vẫn là “CON” của Cha của Mẹ, để phải nhận thấy rằng mình rất hạnh phúc, may mắn, sung sướng khi ta còn Cha hay Mẹ để phụng dưỡng. Để không như Khâu Ngô Tử (còn có tên khác là Cao Ngư), từng làm quan ở nước Tề thời Xuân Thu đã phải đau khổ, hối hận và khóc lóc bi thương khi gặp Khổng Tử, đã kể cho Khổng Tử nghe về ba lỗi lầm của mình. Sau đó, ông đã nói một câu và được lưu truyền qua mấy nghìn năm cho người đời sau, luôn ngân vang trong lòng những người làm con vẫn còn đau thấu tim gan: “Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, con muốn phụng dưỡng mà cha mẹ không đợi.”
Bbt_Blog xin trân trọng đăng trích, giới thiệu với quý bạn bè, thân hữu “Gởi Con Yêu Dấu” phỏng dịch của nhà văn Huy Phương và cũng xin nhắn gửi quý bạn trong những mỗi ngày Lễ Tết, ngày Hiền Phụ hay Hiền Mẫu, trước khi cầm đũa, nâng cốc trong những buổi tiệc do các con khoản đãi, xin đọc bài thơ này cho các con, các cháu nghe.
“Gởi Con Yêu Dấu” (Huy Phương phỏng dịch)
Nếu một mai thấy cha già mẹ yếu
Hãy thương yêu và thấu hiểu song thân.
Những lúc ăn mẹ hay thường vung vãi
Hay tự cha không mặc được áo quần.
Hãy nhẫn nại nhớ lại thời thơ ấu
Mẹ đã chăm lo tã, áo, bế bồng.
Bón cho con từng miếng ăn, hớp sữa
Cho con nằm trong nệm ấm chăn bông.
Cũng có lúc con thường hay trách móc
Chuyện nhỏ thôi mà mẹ nói trăm lần.
Xưa kia bên nôi, giờ con sắp ngủ
Chuyện thần tiên mẹ kể mãi không ngưng.
Có những lúc cha già không muốn tắm
Đừng giận cha và mắng mỏ nặng lời.
Ngày còn nhỏ con vẫn thường sợ nước
Từng van xin “đừng bắt tắm, mẹ ơi!”
Những lúc cha không quen xài máy móc,
Chỉ cho cha những hướng dẫn ban đầu.
Cha đã dạy cho con trăm nghìn thứ
Có khi nào cha trách móc con đâu?
Một ngày nọ khi mẹ cha lú lẫn
Khiến cho con mất hứng thú chuyện trò
Nếu không phải là niềm vui đối thoại
Xin đến gần và hãy lắng nghe cha.
Có những lúc mẹ không buồn cầm đũa
Đừng ép thêm, già có lúc biếng ăn
Con cần biết lúc nào cha thấy đói
Lúc nào cha thấy mệt, muốn đi nằm.
Khi già yếu phải nương nhờ gậy chống
Xin nhờ con đỡ cha lấy một tay
Hãy nhớ lại ngày con đi chập chững
Mẹ dìu con đi những bước đầu ngày.
Một ngày kia cha mẹ già chán sống
Thì con ơi đừng giận dữ làm gì!
Rồi mai này đến phiên, con sẽ hiểu
Ở tuổi này, sống nữa để làm chi?
Dù mẹ cha cũng có khi lầm lỗi
Nhưng suốt đời đã làm tốt cho con
Muốn cho con được nên người xứng đáng
Thì giờ đây con cũng chẳng nên buồn.
Con tức giận có khi còn xấu hổ
Vì mẹ cha giờ ăn đậu ở nhờ.
Xin hãy hiểu và mong con nhớ lại
Những ngày xưa khi con tuổi ấu thơ.
Hãy giúp mẹ những bước dài mệt mỏi
Để người vui đi hết chặng đường đời.
Với tình yêu, và cuộc đời phẩm giá
Vẫn yêu con như biển rộng sông dài.
Luôn có con, trong cuộc đời
Yêu con cha có mấy lời cho con.
Bố Mẹ của con
Huy Phương phỏng dịch