Ai căng ngực sữa nuôi tôi
Ru cho tôi nghỉ tay thời ấp ôm
Má tôi ai đặt nụ hôn?
Chính là Mẹ quý, tôi luôn yêu hoài.
Khi tôi khó ngủ đêm dài
Ai âu yếm hát những bài ru êm
Đu đưa cho trẻ lặng im?
Chính là Mẹ quý, mẹ hiền của tôi.
Khi tôi yên ngủ trong nôi
Ai ngồi canh trẻ lòng thời cảm thương
Lệ người âu yếm thầm vương?
Chính là Mẹ quý, công ơn vô vàn.
Khi tôi đau ốm khóc vang
Ai nhìn cặp mắt võ vàng của tôi
Lệ rơi sợ trẻ lìa đời?
Chính là Mẹ quý tôi thời yêu thương.
Khi tôi ngã ai vội nâng
Chuyện nhi đồng kể bao lần cho nghe
Hôn xoa chỗ ngã đau kia?
Chính là Mẹ quý từ bi dạt dào.
Ai dạy tôi biết nguyện cầu
Yêu lời thánh thiện thâm sâu ý Trời
Và theo chánh đạo rạng ngời?
Chính là Mẹ quý ít ai sánh cùng.
Tiếng lòng tôi chẳng thể ngưng
Vang lời âu yếm yêu thương cùng người
Với tôi tận tụy suốt đời,
Chính là Mẹ quý tuyệt vời của tôi.
Tâm tôi vương vấn bồi hồi
Nếu Trời cho sống trên đời dài lâu
Tôi mong đền đáp ơn sâu
Công lao Mẹ quý ai đâu sánh nào.
Khi người già yếu bạc đầu
Tay tôi khoẻ mạnh mong sao đỡ đần
Để cho Mẹ dựa tấm thân
Xua đi bao nỗi nhọc nhằn đớn đau.
Và khi Mẹ mệt lả đầu
Tới phiên tôi sẽ ngồi hầu một bên
Cạnh giường săn sóc Mẹ hiền
Lệ tuôn âu yếm đáp đền nghĩa xưa.
Tâm Minh Ngô Tằng Giao (chuyển ngữ)