Nếu cho tôi một điều ước (Mộng Cầm)

Nếu cho tôi một điều ước…

Tôi chỉ ước mình được bé lại…

để mãi mãi chỉ là người đứng vừa cái bóng mà Bố chắn cho…

Ước bé lại, để ngồi sau chiếc xe đạp mòn lốp, cọc cạch…

Bé lại để ngồi vừa một hốc cây, vắt vẻo đợi Bố về….!

Và ước bé lại…

Để biết mình vẫn còn Bố

Ai cũng có một quê hương tình mẹ

Tiếng ru hời khe khẽ mãi bên tai

Nhưng Tinh cha vẫn đẹp cả muôn ngày

Cha lam lũ áo sờn vai nắng cháy

Cha hỡi cha trong lòng con nhớ mãi

Dáng cha gầy phải dầu dãi quanh năm

Cha đã hy sinh trong nỗi lặng thầm

Vì chúng con thân dãi dầm mưa gió

Cha nâng niu con từ thời bé nhỏ

Nhớ muôn đời hình ảnh đó sao quên

Nghĩa ân kia con chưa kịp đáp đền

Thì cha nay đã thành người thiên cổ

Cha mất rồi giờ tim con tỉnh ngộ

Đã muộn màng con cố nén đau thương

Nguyện cầu cha ở tận chốn thiên đường

Hãy hiểu con lòng hình như muối xác

Cha không còn ! Một nỗi đau mất mát

Một thâm tình mà người khác chẳng thay

Giờ mong ước con được nắm bàn tay

Của cha yêu ! Cho con đây bớt nhớ.

Mộng Cầm

Advertisement

About motthoi6673pctdn

nơi gặp gỡ của các chs nk 6673 pctdn và thân hữu
Bài này đã được đăng trong Văn Thơ, Đời Sống, Xã Hội. Đánh dấu đường dẫn tĩnh.

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s