Thơ: Mẹ tôi (Lộc Tịnh)

Lau nước mắt vì con lam lũ

Thấm mồ hôi bởi số nhọc nhằn

Hàng nghìn, hàng vạn gian truân

Quê nghèo vất vả, phong trần gió sương

Dù khốn khổ luôn nhường hạnh phúc

Dẫu gian lao vẫn chúc yên bình

Đời bạc bẽo, kiếp lênh đênh

Thơ nào viết đủ nghĩa tình mẹ tôi

Thiên thu sống không rời tay mẹ

Tuế nguyệt cười chẳng rẽ đường duyên

Ân sâu, nghĩa nặng chưa đền

Vần thơ dang dở con xin tặng người.

Lộc Tịnh

Advertisement

About motthoi6673pctdn

nơi gặp gỡ của các chs nk 6673 pctdn và thân hữu
Bài này đã được đăng trong Cha Mẹ, Đời Sống, Xã Hội. Đánh dấu đường dẫn tĩnh.

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s