Thơ về Mẹ: Con về rồi… Mẹ ơi… (Thúy Nguyễn)

Con về rồi… Mẹ nghe tiếng con không…

Mẹ ở đâu… Để con còn gọi mãi

Con không biết… hay mẹ ơi có phải

Mệt mỏi rồi… Mẹ chẳng đợi nổi con ???

Con về rồi… Mẹ không phải mỏi mòn

Khi giông gió, hay nắng vàng đổ lửa

Con đi làm xa… Mẹ ngồi chờ cửa

Mắt mẹ lệ nhòa cứ nhớ, lại mong…

Con về rồi… Trời nay chẳng phải đông

Sao con thấy lòng chông chênh, giá lạnh

Con thèm quá… tay mẹ ôm con chặt:

– Nhớ mẹ không… mà nay mới trở về?!

Con nhớ rồi… Không biết mẹ có nghe…

Tiếng con gọi… Mẹ ơi… Con chào mẹ!

Con muốn hỏi… Mẹ dạo này có khỏe…

Mẹ vui không… Con mẹ lớn khôn rồi…

Con về rồi… Nhưng mẹ đã nghỉ ngơi…

Nhớ khôn nguôi… Chỉ còn bàn thờ mẹ.

Vu Lan đến… nhà ta giờ quạnh quẽ

… Con đã về rồi… Chỉ biết gọi… Mẹ ơi…!!!

Thúy Nguyễn

Advertisement

About motthoi6673pctdn

nơi gặp gỡ của các chs nk 6673 pctdn và thân hữu
Bài này đã được đăng trong Cha Mẹ, Đời Sống, Xã Hội. Đánh dấu đường dẫn tĩnh.

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s