Thơ: Mẹ như trời biển bao la (Hoài Thương)

Mẹ ơi đêm đã khuya rồi

Ở bên hiên vắng con ngồi đếm sao

Nỗi niềm gửi tới trời cao

Lệ cay khoé mắt lẫn vào bóng đêm.

Hiu hiu gió lạnh bên thềm

Tâm tư trĩu nặng càng thêm vỡ oà

Cuộc đời bao nỗi xót xa

Phủ lên mái tóc mẹ già của con.

Trách mình chữ hiếu chưa tròn

Tuổi già chân yếu mẹ còn chuân chuyên

Hao gầy giấc ngủ chẳng yên

Tiếp tục đọc
Advertisement
Đăng tải tại Cha Mẹ, Đời Sống, Xã Hội | Bình luận về bài viết này

Cha Mẹ yêu con (st-net)

“Mẹ yêu con bằng máᴜ, bố yêu con bằng lời”: Cha mẹ nào mà chẳng thương con

Cha mẹ ăn một miếng ngon, cũng nghĩ tới con đầu tiên.

Sẩy mẹ thì liếm lá gặm xương. Người đàn bà yêu đứa con của họ bằng một tình yêu máu thịt, sẵn sàng hy sinh tính mạng để cho con được sống. Vì vậy, nếu đàn ông chỉ yêu con bằng lời nói thoảng qua thì đừng vội tranh giành đứa trẻ ấy với vợ mình.

Sinh ra một đứa trẻ, chín tháng mười ngày, đàn bà chịu bao nhiêu áp lực về tâm lý và thể xác. Họ yêu con từ trong trứng nước, từ những cái búng đạp yếu ớt khi con mới thành hình. Ngày sinh con ra, đàn bà như con cua vừa lột vỏ, yếu ớt nhưng lại băng mình qua biết bao đêm trắng để thức cùng con. Nhiều đàn bà đã ôm đứa con máu thịt của mình trên tay suốt ba tháng ròng rã khi con khó ngủ, khi con khóc đêm.

Tình yêu của đàn bà với đứa con của mình được đo bằng những đêm trắng, những lúc chập chờn ngủ mà chỉ sợ con ho, con khóc. Tình yêu ấy hằn lên trên từng vết rạn da khi con chào đời. Vì con, ngay cả khi hạnh phúc hay bất hạnh, đàn bà sẵn sàng đánh đổi tất cả, sẵn lòng vứt bỏ người chồng bội bạc, sẵn sàng tay trắng đi ra khỏi nhà.

Họ chỉ cần một thứ tài sản duy nhất khi ra đi: đứa con!

Tiếp tục đọc
Đăng tải tại Cha Mẹ, Đời Sống, Xã Hội | Bình luận về bài viết này

Thơ về Mẹ: Con về rồi… Mẹ ơi… (Thúy Nguyễn)

Con về rồi… Mẹ nghe tiếng con không…

Mẹ ở đâu… Để con còn gọi mãi

Con không biết… hay mẹ ơi có phải

Mệt mỏi rồi… Mẹ chẳng đợi nổi con ???

Con về rồi… Mẹ không phải mỏi mòn

Khi giông gió, hay nắng vàng đổ lửa

Con đi làm xa… Mẹ ngồi chờ cửa

Mắt mẹ lệ nhòa cứ nhớ, lại mong…

Con về rồi… Trời nay chẳng phải đông

Sao con thấy lòng chông chênh, giá lạnh

Con thèm quá… tay mẹ ôm con chặt:

Tiếp tục đọc
Đăng tải tại Cha Mẹ, Đời Sống, Xã Hội | Bình luận về bài viết này

Thơ: Tuổi xế chiều (st-net)

Tuổi xế chiều

rồi ai cũng trải qua

cứ vui vẻ bởi đó là quy luật

buồn hay vui đâu phải là duy nhất

cứ bình tâm chân chất sống an hoà.

Tuổi xế chiều

rồi ai cũng trải qua

sẽ đến lúc tất cả là kỷ niệm

bởi thăng trầm hỏi làm sao đong đếm

tự lòng mình kiểm nghiệm những ngày xa.

Tuổi xế chiều

rồi ai cũng trải qua

Tiếp tục đọc
Đăng tải tại Cha Mẹ, Đời Sống, Xã Hội | Bình luận về bài viết này

Thơ: nếu có thể (Kiên Duyên)

Nếu có thể xin hãy về thăm Mẹ

Chải tóc thưa, nghe Mẹ nhắc tên mình

Dạy các con khấn Ông Bà tiên tổ

Nơi cội nguồn thuở ta mới khai sinh…

Nếu có thể hãy nhìn vào mắt Mẹ

Màu khói sương năm tháng đã phai mờ

Giờ đã cạn những tháng ngày lặng lẽ..

Mẹ gánh gồng nuôi con lúc bơ vơ..

Nếu có thể đừng thăm quan đây đó..

Bởi danh lam , thắng cảnh sẽ mãi còn..

Nhưng Mẹ ta như ngọn đèn trước gió..

Vụt tắt rồi.. Nào có gặp mặt con…?

Tiếp tục đọc
Đăng tải tại Cha Mẹ, Đời Sống, Xã Hội | Bình luận về bài viết này

Thơ: về đi con! mẹ chờ con về… (st-net)

Gió mùa thu mẹ ru mà con ngủ

Đa Đa chiều nhắn nhủ người xa quê

Én Nhạn ơi hãy mau mau trở về

Đừng vì lo toan bộn bề quên mất

Gió mùa thu lời ru vang tiếng cất

Của mẹ già thao thức giấc chờ tin

Én Nhạn ơi đừng để cuộc đời mình

Gánh tội đồ phụ sinh thành ơn nghĩa

Lời hò ơi mẹ ru vang bốn phía

Đông Tây Nam Bắc địa gửi Nhạn xa

Nhạn có nghe Nhạn ơi hãy về nhà

Đừng để người mẹ già chờ mong nửa

Tiếp tục đọc
Đăng tải tại Cha Mẹ, Đời Sống, Xã Hội | Bình luận về bài viết này

Nếu cho tôi một điều ước (Mộng Cầm)

Nếu cho tôi một điều ước…

Tôi chỉ ước mình được bé lại…

để mãi mãi chỉ là người đứng vừa cái bóng mà Bố chắn cho…

Ước bé lại, để ngồi sau chiếc xe đạp mòn lốp, cọc cạch…

Bé lại để ngồi vừa một hốc cây, vắt vẻo đợi Bố về….!

Và ước bé lại…

Để biết mình vẫn còn Bố

Ai cũng có một quê hương tình mẹ

Tiếng ru hời khe khẽ mãi bên tai

Nhưng Tinh cha vẫn đẹp cả muôn ngày

Cha lam lũ áo sờn vai nắng cháy

Tiếp tục đọc
Đăng tải tại Văn Thơ, Đời Sống, Xã Hội | Bình luận về bài viết này

Mẹ tôi (Jane Taylor, Tâm Minh Ngô Tằng Giao (chuyển ngữ))

Ai căng ngực sữa nuôi tôi

Ru cho tôi nghỉ tay thời ấp ôm

Má tôi ai đặt nụ hôn?

Chính là Mẹ quý, tôi luôn yêu hoài.

Khi tôi khó ngủ đêm dài

Ai âu yếm hát những bài ru êm

Đu đưa cho trẻ lặng im?

Chính là Mẹ quý, mẹ hiền của tôi.

Khi tôi yên ngủ trong nôi

Ai ngồi canh trẻ lòng thời cảm thương

Lệ người âu yếm thầm vương?

Tiếp tục đọc
Đăng tải tại Văn Thơ, Đời Sống, Xã Hội | Bình luận về bài viết này

My Mother (Jane Taylor)

Who fed me from her gentle breast

And hushed me in her arms to rest,

And on my cheek sweet kisses prest?

My mother.

When sleep forsook my open eye,

Who was it sung sweet lullaby

And rocked me that I should not cry?

My mother.

Tiếp tục đọc
Đăng tải tại Văn Thơ, Đời Sống, Xã Hội | Bình luận về bài viết này

Kiến thức: Đi một ngày đàng học một sàng khôn (st-net)

Đến châu Âu mới biết đi shopping không sợ hàng giả.

Đến Bắc Âu mới biết mặt trời cũng thích ngủ nướng.

Đến Hong Kong mới biết minh tinh nào cũng đeo khẩu trang

Đến Hà Lan mới biết mực nước biển cao hơn mặt đất.

Đến Thái Lan mới biết con cú cũng có gai.

Đến Pháp mới biết chọc gái cũng cực kỳ có phong cách.

Đến Nga mới biết Vodka chỉ là một loại nước giải khát.

Đến Hawaii mới biết phụ nữ không cần phải mua áo lót.

Đến Hàn Quốc mới biết phụ nữ đẹp không phải do bẩm sinh.

Tiếp tục đọc
Đăng tải tại Đời Sống, Xã Hội | Bình luận về bài viết này